Cái ngày mà Đinh Tuyết Tùng bí mật ăn cắp tài liệu của Đinh thị, anh ta không hề biết hành động của mình đã bị một người khác nhìn thấy và quay video.Chuyện cài người làm gián điệp không chỉ có ông Đinh Lập Minh là biết.
Đã từ lâu, Hoán Vũ cũng đã cài một người vào Đinh thị.Mà người này chính là người đã chứng kiến mọi hành động của Đinh Tuyết Tùng.Lúc nhận được video, Hoán Vũ đã nhếch mép cười mỉa.“Không ngờ ngày tàn của Đinh Lập Minh lại đến nhanh như vậy.”Sau đó, anh đã cho người bí mật liên lạc với Đinh Tuyết Tùng.Đinh Tuyết Tùng sau khi biết được mọi hành động của mình đã bị quay lén thì tức giận không thôi, nhưng ngoài tức giận thì anh ta có thể làm được gì khác.
Anh ta biết, nếu đoạn video đó được gửi cho Đinh Lập Minh thì không những anh ta mà còn mẹ và em gái anh ta đều bị ông ta giết chết.Đinh Tuyết Tùng hết cách đành phải chấp nhận gặp mặt Hoán Vũ.Khi đến nơi gặp, Hoán Vũ vào thẳng luôn vấn đề:“Đưa cho tôi những tài liệu đó, tôi sẽ giúp anh có thứ anh muốn.”“Anh biết tôi muốn gì?”“Điều anh muốn chính là sự tự do của gia đình anh.
Anh muốn thoát khỏi Đinh Lập Minh.”Đinh Tuyết Tùng nghe vậy thì cũng không ngạc nhiên.
Anh ta đã đoán ra được Tư Hoán Vũ đã có chuẩn bị mới hẹn gặp anh ta.Là một người thông minh, anh ta không khó nhận ra được rằng nếu không hợp tác với Tư Hoán Vũ thì anh ta chỉ có con đường chết.
Khi anh ta chấp nhận đến đây thì đã biết được anh ta không còn lựa chọn nào khác ngoài đồng ý mọi lời nói của Hoán Vũ.
Nếu anh ta không đồng ý thì vị chủ tịch Tư cũng sẽ có cách ép anh ta giao tài liệu ra.So sánh thiệt hơn, tất nhiên anh ta sẽ chọn con đường an toàn nhất.Nói như vậy không có nghĩa là anh ta hoàn toàn tin tưởng Hoán Vũ sẽ giữ lời hứa.
Anh ta hỏi lại:“Làm sao tôi tin được anh?”Hoán Vũ không nói gì, chỉ lẳng lặng lấy điện thoại ra, mở một video cho anh ra xem.Trong video chính là hình ảnh của mẹ và em gái anh ta đang ngồi trên bàn ăn trong một nhà hàng nào đó.
Trông họ không có gì gọi là sợ sệt, mà là hình như đang thích thú tận hưởng bữa ăn hơn.Xem đi xem lại thì Đinh Tuyết Tùng cũng không biết mình nên phát tiết tức giận Hoán Vũ vì đã cho người theo dõi mẹ và em gái mình, hay là nên cảm ơn anh vì đã không đụng đến một sợi tóc của họ nữa.Hoán Vũ như nhìn ra được băn khoăn trong lòng Đinh Tuyết Tùng, anh cầm ly trà nên nhấp một ngụm rồi thong thả nói:“Bọn họ hiện đang ở một nơi an toàn và đang chờ anh đến sum họp.
Chỉ cần anh đưa cho tôi tài liệu đó thì về sau người của Đinh thị sẽ không bao giờ tìm ra gia đình anh được nữa.”Đinh Tuyết Tùng biết cả đời này anh cũng không thể đấu lại Tư Hoán Vũ, mà anh ta cũng không có ý định tự ngược đãi bản thân bằng việc chuốc thêm phiền phức.
Vậy nên anh ta lấy từ túi quần ra một cái usb, rồi nói:“Tài liệu ở đây.
Vậy khi nào tôi có thể đi?”“Sau khi người của tôi xác thực được đây là tài liệu thật tôi sẽ cho người đưa anh đến nơi mà mẹ và em gái anh đang ở.”Nói xong, Hoán Vũ đưa usb cho người đàn em của mình.Khoảng ba mươi phút sau người đó quay lại nói:“Đại ca, là thật.”Hoán Vũ gật đầu, rồi ra hiệu cho người đưa Đinh Tuyết Tùng đi khỏi.
Còn mình thì ngồi lại căn phòng gọi điện thoại cho Lý Nam Sơn:“Bên đây đã sẵn sàng.
Cậu về được rồi.”Thông báo xong cho Lý Nam Sơn, Hoán Vũ lại gọi thêm một cuộc nữa cho ông Manuel, đại ca tổ chức Lửa Thét.Mấy tháng trước, ông Manuel đã liên lạc với Hoán Vũ để bàn về việc liên kết chống lại Đinh thị.
Nói Lửa Thét yếu thì không thể là yếu mà mạnh