Edit + Beta: Xiaoxi Gua
Đông Cung, ngày hôm đó Thái tử phi Tào Ngọc Yến tổ chức Hải Đường yến, Thái tử cũng không chờ chực tại trong cung như trước kia, hắn đến Nội Các điểm danh trước, đợi cho những tiểu khách nhân đã bắt đầu ngắm hoa, Thái tử mới rời khỏi Nội Các, dường như vui vẻ nhảy cẫng lên đi đến Đông cung.
Hắn rất nhớ Cố Loan, cho dù bây giờ Cố Loan chỉ là một đứa bé, có thể trò chuyện với nàng, Thái tử cũng thỏa mãn.
Đến Đông cung, Thái tử còn trên hành lang, liền nhanh chóng liếc mắt nhìn viện tử một vòng, hôm đó Tào Ngọc Yến đối chiếu danh thiếp với hắn, không tính Nhị công chúa, Tam công chúa tuổi nhỏ, hôm nay Đông cung mời năm tiểu thư nhà hoàng thân quốc thích. Trí nhớ Thái tử rất tốt, nhìn thấy mặt cơ bản có thể nhớ ngay, cho nên, khi hắn phát hiện không có bóng dáng Cố Loan, trong lòng Thái tử liền chìm xuống.
“Thái tử điện hạ.” Nhìn thấy chủ nhân Đông cung, những tiểu khách nhân hiểu chuyện lại gần hành lễ.
Thái tử cười cười với các tiểu cô nương, quan tâm từng người vài câu, những tiểu khách nhân tiếp tục đi ngắm hoa, Thái tử mới đi đến bên cạnh Tào Ngọc Yến, tùy ý mà hỏi thăm: “Tại sao không thấy A Loan?”
Loan cùng La phát âm tương tự, bởi vì hôm nay tới là Cố La, Tào Ngọc Yến vô thức liền nghe Thái tử nói “A Loan” thành “A La”.
Nhắc đến Cố La, Tào Ngọc Yến có một chút không vui vẻ, mẫu thân Cố La Tào thị chính là dòng nhánh của Tào gia, quan hệ với người trong tộc cũng không quá gần, Cố La đối đãi với nàng như biểu tỷ ruột, nhưng căn bản Tào Ngọc Yến chướng mắt Cố La, nhất là hôm nay, Cố La thế mà mặt dày vô sỉ cầm thiếp mời của Cố Loan đến dự tiệc, Tào Ngọc Yến cũng coi như mở rộng tầm mắt.
Thái tử đặt câu hỏi, Tào Ngọc Yến cười dương dương tự đắt hất cằm về khách đường, nói: “Nàng đó, là một tiểu mã hổ, lúc ngắm hoa không cẩn thận đâm vào ngón tay, ở bên trong băng bó.”
Tâm Thái tử xiết chặt, A Loan yêu kiều của hắn, vậy mà bị thương rồi?
Trên mặt cũng không có biểu hiện ra ngoài, Thái tử tiếp tục bồi Tào Ngọc Yến ngồi một hồi, mới tìm cớ, đi vào phòng.
Cố La bất quá cũng mới mười một tuổi, Tào Ngọc Yến cũng không lo lắng Thái tử sẽ coi trọng một tiểu nha đầu, liền không đi cùng.
Lúc tới gần phòng, Thái tử bất tri bất giác thả nhẹ bước chân, đến cửa, hắn trông thấy một tiểu cô nương đang ngồi, nha hoàn Tào Ngọc Yến ngồi xổm ở trước mặt nàng cẩn thận từng li từng tí bôi thuốc, còn có một nha hoàn đứng hộ một bên, chắn mặt tiểu cô nương, Thái tử chỉ có thể nhìn thấy tiểu cô nương mặc váy màu hồng.
Thái tử nhớ kỹ, A Loan rất thích màu hồng.
“A Loan, nghe nói ngươi bị thương rồi?” Thái tử vừa tới gần, vừa thấp giọng hỏi, thanh âm ôn nhu hơn bất cứ lúc nào.
Cố La nghe vậy, vô tình ngẩng đầu, nha hoàn của nàng kịp thời tránh đi, Cố La liền nhìn thấy Thái tử điện hạ oai hùng tuấn nhã, cũng nhìn thấy sự trìu mến cùng quan tâm phát ra từ trong tim phổi trong mắt nam nhân chưa kịp thu hồi.
Chỉ là một lần đối mặt, tim Cố La đột nhiên đập nhanh hơn, tiểu cô nương mười một mười hai tuổi, chính là thời điểm hiếu kì về tình cảm, mới biết yêu lại không hiểu gì về tình yêu, nhưng giờ khắc này, Cố La giống như bắt được một loại cảm giác mông lung không cách nào hình dung, Thái tử điện hạ thật ôn nhu, Thái tử điện hạ đối với nàng thật tốt.
Lúc Thái tử thấy rõ mặt Cố La, thất vọng, phẫn nộ đồng thời ập tới, cũng chính là Cố La tuổi còn nhỏ, lại sững sờ, mới không có chú ý tới nguy hiểm trong mắt nam nhân.
“Đại biểu ca.” Cố La hồi thần, thân mật kêu.
Thái tử rất muốn hỏi vì sao Cố Loan không đến, nhưng nhìn khuôn mặt Cố La vui vẻ, Thái tử không khi dễ một tiểu cô nương, gật gật đầu, lại giả ý quan tâm một phen vết trầy da trên tay Cố La, Thái tử liền đi mất.
Đêm nay, Thái tử ngủ viện phía trước, tâm tình hậm hực.
.
Cửu Hoa Sơn, cuộc sống của Cố Loan có bao nhiêu dễ chịu.
Đỉnh núi Cửu Hoa có xây chùa Cửu Hoa, sơn trang nhà họ Cố tọa lạc tại sườn núi hướng mặt trời, kỳ thật trong sơn trang đình đài lầu các cái gì cần có đều có, còn có suối nước nóng nha, nhưng so với kinh thành, bên này vẫn là tĩnh mịch vắng vẻ, cho nên Cố Phượng, Cố Đình đều không muốn tới, chỉ có Cố Loan bởi vì trùng sinh mà cảm kích Phật Tổ, cam tâm tình nguyện bồi hai vị lão thái thái đến lễ Phật.
Ban ngày Tiêu lão thái quân, Liễu thị đi Cửu Hoa tự nghe kinh phật, Cố Loan có khi đi cùng, có khi ở tại trong điền trang chơi.
Trong sơn trang, Cố Loan gặp một bạn nhỏ chơi cùng, Lưu quản sự giúp nhà họ Cố quản lý sơn trang có một tiểu tôn nữ sáu tuổi gọi là Nữu Nữu, bộ dáng hơi đen mập mạp lại rất ham chơi, một hồi mang Cố Loan đi