Chương 57
Từ Canh gần đây luôn chạy đến Tân phủ, tuy nhiên việc hắn hy vọng ngày ngày đều có thể chạy đến Tân phủ, cái này đã không phải là chuyện gì to lớn, cho dù gần đây tần suất nhiều hơn một chút, mọi người cũng không để nó ở trong lòng, rốt cuộc Tân Nhất Lai không phải vừa mới lăn lộn ra một thứ mới sao, không chỉ Thái Tử, mấy vị quan võ cũng hận không thể đóng quân tại Tân phủ, không có người đoán được Thái Tử ở Tân phủ để làm Nguyệt Lão a.
Đối với hôn sự của Thụy Hòa, Tân thái phó và Tân Nhất Lai thật ra không hỏi đến, nghe nói đối phương và Hoắc gia cô nương, hai người gật gật tỏ vẻ đã biết, hiển nhiên là đối với gia đình của cô nương đó rất vừa lòng, còn được hay không là do ý của Thụy Hòa.
“Gặp mặt?” Thụy Hòa đau đầu mà ném công văn trên bàn cho Đại Trân và Từ Canh xem, “Ta bận đến nỗi thời gian ăn cơm còn không có, làm sao có thời gian đi gặp mặt người khác.”
Đại Trân lập tức nóng nảy, “Bận như thế nào cũng không thể trì hoãn chính sự a, bỏ lỡ thôn trang này là không thể có cửa hàng đó. Tuy nói tỷ tỷ này ta chưa từng gặp mặt, nhưng nghe người ta nói nàng bất luận về tính tình hay tướng mạo đều rất tốt, đại huynh đi gặp một lần, bằng không trì hoãn một chút, tỷ tỷ kia liền đính thân cùng người khác, đến lúc đó huynh muốn khóc cũng không kịp.”
Từ Canh cũng khuyên nhủ: “Sai sự làm không xong, ngươi không cần phải chuyện gì cũng ôm vào người, làm cho chính mình mệt mỏi quá sức. Nếu chuyện gì không quan trọng thì để cho người phía dưới làm đi, ngươi trấn áp ở cửa liền được, nhìn Tân tiên sinh còn không phải như vậy sao.”
Tân Nhất Lai đặc biệt sẽ chỉ huy người, từ lúc vào Công Bộ, thuộc hạ bị hắn sai bảo đến quay vòng, mới đầu còn có chút ý kiến, sau đó một đám đều tràn đầy nhiệt tình, vì cái gì, còn không phải đi theo Tân Nhất Lai có thể ăn thịt. Từ sau khi Tân Nhất Lai nhận chức Công Bộ Thị lang, nha môn Công Bộ từ trên xuống dưới ai không hưởng phúc, tuy nói các cấp quan đều có bổng lộc tương đối, nhưng cũng không qua được Tân Nhất Lai, trong chốc lát lại có tiền thưởng, chốc lát lại có tiền trợ cấp, chốc lát lại có trợ cấp tăng ca, trừ bỏ bạc trắng còn có các loại điểm tâm, mấy thứ linh tinh vụn vặt, so với bổng lộc của bọn họ thì cao hơn nhiều.
Thụy Hòa cười khổ, “Ta cũng muốn a, nhưng vấn đề là thuộc hạ của cha ta ai cũng đắc dụng, còn ta là người đơn độc, cũng chỉ có Thanh Mặc là thỉnh thoảng giúp ta chép sách, ta còn lo lắng chữ của hắn quá khó coi.” Thanh Mặc tuy là thư đồng của Thụy Hòa, mới mười ba tuổi, là cháu ngoại của Hoành thúc, hắn đọc sách không lâu, tuy rằng nhận được không ít chữ, nhưng viết ra lại không ai có thể hiểu.
Từ Canh cười lắc đầu, “Phía trên không nói rõ chừng nào người phải xử lý xong hết cái này? Nếu như chưa nói, ngươi gấp cái gì? Ta còn không biết diễn xuất của mấy người ở Hàn lâm viện đó hay sao, ngươi làm được việc thì sẽ phải làm nhiều, nếu như ngươi làm chậm, người ta cũng sẽ không thúc giục. Hàn lâm viện là phái thanh nhàn nhất, ai giống như ngươi bận đến nỗi chân không chạm đất, không biết còn tưởng ngươi ở Hộ Bộ làm việc đó.” Trong lục bộ thì có Hộ Bộ nổi tiếng bận, người đứng đầu là Chung thượng thư còn lợi hại thật sự, thuộc hạ vội đến chóng mặt cũng không dám oán giận nửa câu.
Thụy Hòa bị hai người bọn họ khuyên, thái độ cũng buông lỏng một chút, Đại Trân thấy thế, nhanh chóng kéo hắn từ ghế ra, “Chọn ngày không bằng đúng ngày, đơn giản là hôm nay đi. Bằng không chờ đến ngày nghỉ tới của huynh còn không biết là bao lâu đâu.”
Sự tình cứ như vậy mà quyết định, Từ Canh lập tức phái người đi truyền tin tức cho Hoắc Kỳ, bảo hắn mang khuê nữ nhà mình tới. Hoắc Kỳ cũng là người tính tình sảng khoái, cũng không oán giận họ thông tri quá bất ngờ, lập tức đón khuê nữ thay đồ rồi cùng ra cửa.
“Đi chỗ nào?” Hoắc gia đại cô nương Hoắc Mặc Quân hồ nghi hỏi: “Tại sao lại đột nhiên muốn ra ngoài, cha cũng không nói với ta một tiếng.”
“Chính là đi ra ngoài giải sầu.” Hoắc Kỳ không nghĩ sẽ nói chuyện đi xem mắt hôn nhân đại sự này nói cho nữ nhi, bằng không nếu như không thể thành hại nàng không được tự nhiên, “Ta không phải sợ con cả ngày ở trong phủ sẽ buồn bực sao, sợ con nghẹn đến hỏng rồi, vừa vặn nghe Thái Tử nói Lui Tư viên ngoài thành đang nở hoa cúc, cho nên mới dẫn con ra ngoài một chút.”
Hoắc gia đại cô nương lúc này mới vui mừng, trên mặt lập tức có sức sống, “Muốn ra khỏi thành, chúng ta sẽ cưỡi ngựa sao?”
Hoắc Kỳ thấy đôi mắt nữ nhi sáng lấp lánh, vẻ mặt chờ mong, rốt cuộc cũng không cự tuyệt, “Cưỡi ngựa thì cưỡi ngựa, dắt con ngựa Tiểu Hồng của con ra đi.” Tính tính, cho dù tương lai có thể thành được hay không, chỉ cần nữ nhi hắn cao hứng mới là nhất.
Hoắc gia đại cô nương nhận được câu trả lời khẳng định, cao hứng mà hoan hô một tiếng, một mặt phân phó thị nữ đi dắt ngựa, một mặt vội vàng trở về thay bộ đồ màu đỏ rực lịch sự, “Đẹp không?” Đại cô nương đắc ý mà dạo qua một vòng, nhận roi ngựa của thị nữ, tiêu sái ra cửa.
Cha con hai người xuất phủ, hai vị thái thái liền nhận được tin, vô cùng lo lắng mà chạy đến cáo trạng với Hoắc lão thái thái, “…. Bây giờ mới trở về mấy ngày, ghế trong phòng còn ngồi chưa nóng, đã chạy ra ngoài, lại còn cưỡi ngựa, nơi nào giống khuê nữ con nhà đứng đắn, nếu bị truyền ra ngoài thì không biết sẽ bị nói thế nào.”
“Còn không phải ư, đại bá còn nói đến một chuyện, không được như vậy không được như vậy, nhóm đại quan quý nhân trong kinh thành, nhà ai không thê thiếp thành đàn, chỉ cần kính chính thất không phải là được rồi sao, như thế nào mà không thể gả? Lại không phải là công chúa cành vàng lá ngọc, sao có thể chú ý nhiều như vậy.”
“Đại cô nương mắt thất đã là mười tám rồi, đều là gái lỡ thì, về sau làm mai càng không dễ dàng. Đại bá không nóng nảy, nhưng chúng ta sốt ruột a, nhị cô nương nhà chúng ta chỉ nhỏ hơn đại cô nương nửa tuổi, không thể bị nàng kéo chân…”
Hoắc lão thái thái rốt cuộc không nghe được nữa, không kiên nhẫn mà phản bác nói: “Nhị cô nương không phải đã đính thân rồi sao, sốt ruột cái gì? Nhà ai mà không mong ngóng có thể dưỡng cô nương thêm vài năm, có thể xuất giá muộn một chút, lại không cần ngươi lo lắng, không hiểu được còn tưởng là nhị cô nương vội vã gả chồng đó.”
Nhị thái thái lập tức nghẹn lại, tam thái thái thấy thế lập tức hòa giải: “Nhị tẩu cũng là vì suy nghĩ cho đại cô nương. Nương ngài không biết, từ lúc nhận được tin tức của đại bá, con dâu và nhị tẩu đã ra ngoài thu xếp, liền ngóng trông đại cô nương có thể tìm được bến đỗ tốt. Chính là chúng ta tìm nhiều nhà như vậy, lại luôn bị đại bá kinh thường, oán giận nói nhà này gia phong bất chính, nơi này làm mai, quả thực so với tìm Phò mã cho công chúa còn khó hơn.”
Hoắc lão thái thái không vui, “Lão đại nói không sai, nhìn xem hai ngươi chọn là loại người nào chứ, nơi nào có thể bàn được. Người khác không nói đến, cháu trai nhà mẹ đẻ ngươi là người nào ngươi còn không biết sao, hơn hai mươi tuổi mà nửa điểm tiền đồ cũng không có, cả ngày ăn chơi cờ bạc chơi gái, người như vậy mà cũng dám nói trước mặt lão đại, này không phải chính mình