Bỗng chốc, cảnh tượng trong quá khứ lại hiện lên trong đầu, Tần Nhã Khiết trong lòng cảm thán rất nhiều.
Vào lúc này dường như tất cả những bất bình và đau đớn phải chịu đựng trong năm năm qua đã biến mất và mọi thứ cô đã làm đều rất đáng giá!
Khi cô khóc hết nước mắt, 1800 máy bay không người lái đã bay đến quảng trường.
Sau đó, máy bay không người lái ở giữa từ từ hạ xuống, dừng ở phía trên chiếc Porsche không xa, Hoàn Vũ Chi Tâm dừng ngay trước mắt Tần Nhã Khiết.
Đồng thời, tất cả hình ảnh trên màn hình LCD trong khu vực điều khiển đều được chuyển sang ảnh cận cảnh của Tần Nhã Khiết và Hoàn Vũ Chi Tâm.
“Nhã Khiết, kể từ ngày chúng ta gặp nhau cho đến ngày hôm nay đã là chính xác 1800 ngày!”
Lăng Túc Nhiên nói với chiếc tai nghe không dây mà anh đã chuẩn bị từ lâu.
“1800 ngày đêm, anh đã khiến em nhận rất nhiều oan ức, anh thật sự xin lỗi!”
“Hôm nay, anh hứa với em trước mặt rất nhiều người!”
“Từ nay về sau anh sẽ không bao giờ để em phải chịu một chút oan ức nào như vậy nữa.
Anh nhất định sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này!”
“Nhã Khiết, hãy cho anh một cơ hội, cho anh một cơ hội chăm sóc em cả đời!”
Nói xong, anh đẩy cửa bước xuống xe, đi tới chỗ máy bay không người lái cách đó không xa, quỳ một gối xuống.
“Nhã Khiết, gả cho anh, được không?”
Giọng anh vang lên thông qua màn hình LCD truyền đến tai hàng trăm nghìn người đang xem.
Xoạt!
Gần như cùng lúc khi Lăng Túc Nhiên đang quỳ, hàng ngàn Cẩm y binh sĩ và những người đàn ông mặc đồng phục cũng quỳ một gối cùng một lúc.
Sau đó, họ đồng thanh hét lên: “Xin hãy chấp nhận cậu Lăng!”
“Đồng ý với anh ấy!” Sau đó, từ đám đông xung quanh quảng trường giọng một người phụ nữ vang lên.
“Đồng ý với anh ấy!”
“Đồng ý với anh ấy!”
“Đồng ý với anh ấy!”
“…” Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Từ người thứ nhất rồi đến người thứ hai, hiện trường trở nên ồn ào, chói tai.
Không ít chị em cảm động rơi nước mắt trước cảnh tượng này.
Trong chiếc Land Rover lúc này, gia đình Tần Doanh Bác cũng rơi lệ.
Một mặt, Thẩm Kiều Tam khóc vì những oan ức trong suốt 5 năm qua, mặt khác lại mừng cho con gái của bà ấy.
Nước mắt của Tần Doanh Bác cũng không kìm được mà chảy ra, khóc cho con gái mình tìm được một mái ấm tốt như vậy.
Khoa trương nhất đương nhiên là Tần Nhã Lệ, người vốn chẳng bao giờ khóc nay cũng đã sớm khóc ướt đẫm mặt.
Cho đến lúc này, cuối cùng cô ấy cũng hiểu tại sao ánh mắt Lăng Túc Nhiên lại có chút kỳ lạ khi cô ấy nói với Lăng Túc Nhiên về chuyện đã xảy ra ở thành phố Hải Trung vào ngày hôm kia.
Hóa ra anh là người có được Hoàn Vũ Chi Tâm!
Đồng thời, cô ấy đoán rằng tại triển lãm, người thành công đánh lén sát thủ chính là Lăng Túc Nhiên và Lục Tần Nam.
Cô ấy đã tận mắt chứng kiến Lục Tần Nam ra tay, cô ấy chắc chắn đó là một cao thủ, giống hệt như những gì bạn học của cô ấy đã miêu tả trên điện thoại.
Đồng thời, cô ấy cũng hiểu được tại sao Lăng Túc Nhiên lại liên tục nhấn mạnh rằng khi cô ấy ở nhà thì không cần lo lắng, nhất định sẽ cho gia đình một chỗ dựa.
Hóa ra tâm điểm của buổi tối hôm nay là gia đình của cô ấy!
Cô ấy thực lòng hạnh phúc khi chị gái kết hôn với một người đàn ông như vậy!
Dường như cô ấy đã bị người nhà lây bệnh, ngay cả Nhụy Lam dường như cũng cảm nhận được, nước mắt lưng tròng.
“Con bé ngốc Nhã Khiết này ngẩn ngơ ở đó, sao còn không nhanh chóng đồng ý với Lăng Túc Nhiên!” Một lúc sau, Thẩm Kiều Tam nhìn Tần Nhã Khiết đang ngồi trong xe, vừa khóc vừa nói.
“Đồng ý với anh ấy!”
“Đồng ý với anh ấy!”
“Đồng ý với anh ấy!”
“! ”
Âm thanh lại vang lên, lớn hơn lần trước, vang vọng trong không trung.
“Nhụy Lam, con có muốn mẹ đồng ý với bố không?” Trên chiếc Land Rover Lục Tần Nam nhìn Nhụy Lam mỉm cười hỏi.
“Muốn!” Nhụy Lam lớn tiếng đáp.
“Vậy thì cháu có thể đến nói với mẹ, được chứ?” Lục Tần Nam lại cười.
Vừa nói chuyện, cậu ta kẹp tai nghe không dây vào vạt áo của Nhụy Lam.
“Mẹ, đồng ý với bố!” Khoảnh khắc tiếp theo, giọng nói trẻ con non nớt của Nhụy Lam vang lên thông