“Các… Các người hoàn toàn không biết nhà họ Lôi có ý nghĩa như thế nào…” Lôi Đức Phú hít sâu một hơi sau đó tiếp tục mở miệng.
“Tôi… Tôi đảm bảo với các người, chắc chắn các người sẽ hối hận…”
“Ở… Ở Tiêu Châu này, cho tới bây giờ chưa ai dám khiêu khích nhà họ Lôi như vậy…”
“Không chỉ hai người thôi, kể cả người một nhà Tần Nhã Khiết cũng chắc chắn sẽ chôn cùng với các người…”
“Đúng là một thằng ngốc!” Lục Tần Nam rất cạn lời, đáp lại một câu.
Trong đầu cậu ta không khỏi hiện lên từng cảnh tượng ở trên chiến trường.
Một mình Đốc Soái, cầm chiến đao ở trong tay, mũi nhọn sắc bén đầy trời, xác chết khắp nơi, giống như luyện ngục!
Thế loại cấp bậc của sức chiến đấu này há lại để cho một gia tộc nho nhỏ như nhà họ Lôi có thể chống lại!
Đúng là điếc không sợ súng!
Reng reng reng!
Chỉ một lúc sau, tiếng chuông điện thoại di động của Lăng Túc Nhiên vang lên, vừa cầm lên xem thì là cuộc gọi của Tần Nhã Khiết.
“Vũ Hân!” Sau khi điện thoại kết nối, Lăng Túc Nhiên mở miệng đầy dịu dàng.
“Bây giờ các anh đang ở đâu? Có tin tức gì của Nhụy Lam không?” Trong loa truyền tới giọng nói đầy sốt ruột của Tần Nhã Khiết.
“Nhã Khiết, em đừng lo lắng, Nhụy Lam không có việc gì đâu!” Lăng Túc Nhiên đáp lại.
“Anh tìm được Nhụy Lam rồi sao?” Tần Nhã Khiết cực kỳ kích động.
“Ừm!” Lăng Túc Nhiên lại mở miệng: “Nhã Khiết em ở nhà chờ anh, lát nữa anh sẽ mang Nhụy Lam trở về ngay.
”
“Ý anh là sao?” Tần Nhã Khiết sửng sốt: “Có phải Nhụy Lam còn chưa thoát khỏi nguy hiểm hay không?”
“Vũ Hân, em thật sự đừng lo lắng quá nhiều, anh đảm bảo với em Nhụy Lam sẽ không có việc gì!”
“Rốt cuộc là ai đã bắt Nhụy Lam?”
“Nhã Khiết, nơi này của anh còn có chút việc, cúp máy trước đã, tối nay trở về anh sẽ nói cho em biết.
” Lăng Túc Nhiên nói xong liền cúp điện thoại.
Giải thích quá nhiều với Tần Nhã Khiết, ngoại trừ làm tăng thêm sự lo lắng của cô ra thì không có bất kỳ tác dụng gì, còn không bằng cứ chờ tới khi cứu được Nhụy Lam ra rồi mới từ từ nói tỉ mỉ với cô sau.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong chớp mắt đã qua hơn một giờ.
“Hẳn là nhà họ Lôi đã phái người tới rồi!” Chỉ một lúc sau, Lục Tần Nam uống một ngụm trà rồi mở miệng nói.
“Chuyện trong dự liệu thôi, Lôi Kim Minh không thể nào để cho con trai của mình rơi vào tay chúng ta ba tiếng đồng hồ mà không nghe không hỏi.
” Lăng Túc Nhiên thản nhiên mở miệng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Lăng Túc Nhiên vừa mới nói xong, một đám người đen kìn kịt liền xông vào từ cửa quán trà.
Người đứng đầu là một người phụ nữ ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, gương mặt khá ổn, ăn mặc, trang điểm xinh đẹp, trên mặt là biểu cảm tôi mặc kệ anh ta là ai.
Ngoại trừ cô ta ra, tất cả những người khác đều mặc đồng phục giống hệt nhau, trên vạt áo có in mấy chữ vệ sĩ Lôi Chấn.
Mười người đàn ông theo sát phía sau người phụ nữ, trên tay cầm một thanh Desert Eagle, trong tay những người khác là các loại vũ khí lạnh.
Ngoại trừ bốn mươi, năm mươi người xông vào quán trà, bên ngoài quán trà còn có gần hơn hai trăm người vây quanh, cũng đều mặc đồng phục của cùng công ty vệ sĩ như vậy.
“Chị ơi… Cứu em… Sau khi nhìn thấy người phụ nữ kia, Lôi Đức Phú như một con chó chết nằm co quắp trên mặt đất lại gào thét lớn tiếng.
“Ừm?” Sau khi nhìn thấy tình trạng thảm hại của Lôi Đức Phú, một luồng khí thế giận dữ lạnh lẽo từ trên người Lôi Kỳ Hân tràn ngập ra.
Tiếp theo đó, cô ta nhìn về phía Lăng Túc Nhiên nói từng câu từng chữ: “Thằng nhãi, có can đảm lắm!”
“Dám đánh người của nhà họ Lôi ra thành như vậy ở một mảnh đất nhỏ như Tiêu Châu này, có thể xem như cậu là người đầu tiên, cũng sẽ là người cuối cùng!”
“Ha ha!” Lăng Túc Nhiên cười khẩy nói: “Trước kia có hay không, tôi không biết, nhưng tôi biết sau này quả thật sẽ không có ai nữa!”
“Bởi vì, bắt đầu từ ngày mai, ở Tiêu Châu này đã không còn nhà họ Lôi nữa!”
“Ha ha ha…” Lôi Kỳ Hân cười to lên: “Cậu không chỉ có can đảm, mà còn rất hài hước!”
Nói xong, sự sắc bén lạnh lẽo trong ánh mắt chợt xuất hiện, giọng điệu trầm xuống.
“Cậu cho rằng cậu có thể giết được Đoàn Kỳ Trung, thì có tư cách khiêu khích nhà họ Lôi chúng tôi sao?”
“Không được sao?” Lăng Túc Nhiên thản nhiên mở miệng.
“Cậu thực sự là không biết thì không sợ mà!” Lôi Kỳ Hân lạnh lùng hừ một tiếng.
“Đoàn Kỳ Trung dù có thế nào cũng chỉ là một một thủ lĩnh côn đồ nho nhỏ mà thôi, so sánh với nhà họ Lôi tôi, giống như khác nhau một trời một vực!”
“Nếu cậu cho rằng giết anh ta là có thể hù dọa nhà họ Lôi chúng tôi, vậy thì cậu quá ngây thơ rồi!”
“Cậu có tin, chỉ dựa vào những người mà tôi dẫn đến đây thôi, là đã có thể khiến cho Đoàn Kỳ Trung chết rất nhiều lần không!”
“Tin!” Lăng Túc Nhiên nhún nhún vai: “Chỉ có điều, cô cố ý mang theo nhiều người tới đây như vậy, chỉ là vì tới nói với tôi một tiếng, cô có thể khiến cho Đoàn Kỳ Trung chết rất nhiều lần sao?”
“Hừ!” Lôi Kỳ Hân hừ lạnh một tiếng nữa.
“Thằng nhãi, cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức thả em trai tôi ra,