“Tạm biệt!” Thương Lang vẫy vẫy tay.
“A...” Trình Minh vô cùng tức giận hét lớn, vung tay về một phía.
Cột đá cách đó không xa trong nháy mắt bị nghiền thành bột mịn, bụi đất bay tán loạn.
Ông ta vô cùng tức giận.
Mặc Các lại còn phái người đi ám sát Ngài sứ giả sao!?
Ông ta biết rất rõ địa vị của Ngài sứ giả trong lòng một số người ở Thủ đô, nếu như Ngài sứ giả gặp bất trắc gì chắc chắn sẽ gây nên chuyện lớn động trời!
Mà hiện tại Ảnh Môn vì chuyện của Ngài sứ giả đến bắt người của Mặc Các lại bị ông ta cản trở, nếu chuyện này bị truyền đến Thủ đô thì ông ta sẽ gặp phiền phức lớn!
Điều đáng sợ nhất là tất cả mọi người đều biết vị cấp trên kia của ông ta vẫn luôn không mấy hòa hợp với Ngài sứ giả, nếu chuyện này mà bị người có ác ý lợi dụng sẽ trở thành nghi vấn Mặc Các đang bày mưu tính kế để bí mật ám sát người quan trọng của chiến bộ!
Bây giờ ông ta thật sự có suy nghĩ muốn giết Thương Lang!
Trong cùng ngày hôm đó.
Bốn mươi năm mươi phương thức liên lạc bên ngoài mà Mặc Các bố trí ở bên trong đều bị bịt kín, mấy ngàn thành viên vòng ngoài đều bị bắt.
Đến mức này thì cũng xem như toàn bộ các phương thức liên lạc với bên ngoài của Mặc Các đều đã bị vô hiệu hóa.
Reng reng reng!
Sáng nay, sau khi Lăng Túc Nhiên đưa Nhụy Lam đến nhà trẻ sau, vừa mới chuẩn bị lên xe thì chuông điện thoại di động reo lên, anh cầm lên xem thấy số máy lạ.
“Alo, ai vậy?” Sau khi trả lời điện thoại, Lăng Túc Nhiên mở miệng hỏi.
“Chào anh, cho… cho hỏi anh là đại ca Lăng sao?” Bên trong loa phát ra giọng nói hơi mang vẻ lo lắng của một cô gái trẻ.
“Là tôi, cô là ai vậy?” Lăng Túc Nhiên có chút ngạc nhiên, hỏi.
“Đại ca Lăng, tôi là Lý Thanh Huyền, lần trước anh có đến nhà tôi, anh còn nhớ không?” Cô gái trả lời.
“Thì ra là nhóc Huyền, tất nhiên tôi nhớ rồi, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” Lăng Túc Nhiên lại lần nữa sững sờ hỏi.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Người kia chính là cô chủ của nhà họ Lý ở Đông Khởi, cháu gái của Lý Học Long, lần trước anh đến nhà họ Lý, cô ấy cũng ở đó, Lăng Túc Nhiên đương nhiên có nhớ cô.
“Xin...!Xin hỏi hôm nay anh có thời gian rảnh không?” Lý Thanh Huyền dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Tôi...!Chú ba của tôi bị thương rất nặng, tôi muốn nhờ anh xem giúp tình hình xem thế nào...”
“Bị thương sao? Tại sao ông ấy lại bị thương?” Lăng Túc Nhiên ngắt lời cô ấy
“Ông ấy...!Ông ấy bị người khác đánh bị thương...” Giọng điệu của Lý Thanh Huyền muốn nói lại thôi.
“Sao cơ?” Lăng Túc Nhiên nhíu mày “Chú ba của cô đang ở bệnh viện phải không? Cô cứ gửi địa chỉ cho tôi trước đã, tôi lập tức đến ngay, chúng ta gặp nhau rồi nói tiếp.”
“Được, cảm ơn đại ca Lăng.” Lý Thanh Huyền biết ơn nói.
Sau khi hai người cúp máy, Lý Thanh Huyền gửi địa chủ của bệnh viện đến.
Vù!
Sau khi xác định được phương hướng, Lăng Túc Nhiên đạp mạnh chân ga.
Nhà họ Lý có ơn với anh, chuyện của nhà họ Lý cũng là chuyện của anh, đương nhiên anh sẽ không mặc kệ.
Nửa tiếng sau, Lăng Túc Nhiên xuất hiện ở tầng tám khu nội trú của bệnh viện hàng đầu Đông Khởi.
“Đại ca Lăng, phía này!” Vừa ra khỏi thang máy anh đã thấy Lý Thanh Huyền đi tới.
“Nhóc Huyền!” Lăng Túc Nhiên chào hỏi: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chú ba của cô bị ai đánh trọng thương?”
“Tối hôm trước, tôi đi ăn tối cùng hai bạn học nữ trong một nhà hàng, một người đàn ông muốn chúng tôi uống rượu với anh ta, chúng tôi không đồng ý nên anh ta bảo người ép tôi đến phòng riêng của anh ta.” Giọng của Lý Thanh Huyền vô cùng tức giận.
“Vừa lúc chú ba của tôi cũng đến nhà hàng đó ăn cơm, sau khi nhìn thấy chuyện xảy ra với chúng tôi thì xảy ra xô xát với mấy người kia.”
“Sau đó tên đàn ông kia gọi bốn người vệ sĩ đến, đánh thương chú ba tôi, bọn họ ra tay rất nặng, xương đùi phải của chú ba nhà tôi bị bọn họ đánh gãy...”
Nói đến đây, Lý Thanh Huyền đã nghẹn ngào: “Đều...!Đều tại tôi không tốt, hại chú ba...”
“Thật đáng chết!” Trong mắt Lăng Túc Nhiên lóe lên một tia tàn khốc.
“Ông và bố không cho tôi gọi điện thoại cho anh, sợ làm phiền đến anh...” Lý Thanh Huyền tiếp tục khóc không thành tiếng.
“Nhưng...!nhưng hôm nay bác sĩ nói chân của chú ba bị thương rất nghiêm trọng, không có điều kiện phẫu thuật thì rất có thể sẽ phải cắt bỏ...”
“Vậy nên tôi...!tôi mới lén gọi điện thoại cho anh...”
“Nhóc Huyền, cô đừng nôn nóng, trước tiên hãy dẫn tôi