“Kiếp sau đi!”
Một câu cuối cùng cũng giống nhau, đao trong tay Hàn Tuyết đã vung ra.
“Tôi không cam tâm…”
Tên kia điên cuồng hô lên, vẻ mặt dữ tợn.
“Xẹt xẹt!”
Đao mang lóe lên từ chỗ thắt lưng hắn, cơ thể tên đó bị chém ra thành hai đoạn, lần lượt rơi xuống, máu tươi điên cuồng phun ra.
“Phì.
”
Hàn Tuyết liếc nhìn một cái, quay người chạy về chỗ đường vắng.
Hàn Tuyết vừa quay về tới xe đã thấy tên mk bị đao của Thương Lang ép lui lại tầm mười bước, trên mặt đất bị vẽ ra mấy dâu chân khá sâu.
“Xẹt xẹt!”
Hàn Tuyết không hề do dự, nhấc đao xông tới, đao thế hiểm ác nhanh chóng được đánh ra, trong không khí vang lên tiếng gió rít chói tai.
“Ừm?” mk vốn đã bị Thương Lang đánh cho bị thương, lúc này con ngươi lại co lại.
Không kịp nghĩ nhiều, gã ta chỉ hít sâu một hơi, vội vàng tránh sang bên.
“Xoẹt xoẹt!”
Chỉ là đã chậm hơn một chút, cơ thể bị lưỡi đao sắc bén cắt ngang qua, máu chảy ra.
“Không được…”
Khiến gã ta tuyệt vọng là ngay khi cơ thể còn chưa ổn định được, một cây đao hình cung đã mang theo khí thế mạnh mẽ như của vạn quân chém tới chỗ gã.
“Xùy!”
Thương Lang chém ngay vào bả vai gã ta, một cánh tay lập tức đứt lìa.
Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!“A!” mk hét thảm.
Xoẹt!
Lời còn chưa dứt đã phải im bặt, loan đao trong tay Hàn Tuyết tìm tới chỗ cổ họng gã ta, một cái đầu lập tức đã rơi xuống đất, máu điên cuồng phun ra.
“Anh không sao chứ?” Hàn Tuyết nhìn mấy vết thương trên người Thương Lang hỏi, sâu trong mắt hiện ra sự lo lắng.
“Chuyện nhỏ.
” Thương Lang mỉm cười: “Một thời gian không gặp, đao pháp của cô lại tiến bộ rồi.
”
“Còn kém xa anh!” Hàn Tuyết lạnh nhạt đáp: “Đi thôi, đại ca đang chờ.
”
“Được!” Thương Lang gật đầu.
“Vù vù!”
Đợi đến khi hai người rời đi, người của Ảnh Môn lập tức hiện thân, dọn dẹp hiện trường.
Câu lạc bộ Thượng Uyển là chỗ ăn chơi hạng ba ở Đông Khởi.
Bây giờ là chạng vạng tối, còn chưa tới sáu giờ, bên trong câu lạc bộ này đã đầy người, ồn ào nhốn nháo, vô cùng vui vẻ.
Trong một gian phòng VIP ở dưới tầng một, mười tên đàn ông ngoại quốc đang ôm lấy em gái tiếp rượu của mình mà điên cuồng vui vẻ.
Ngồi ở chính giữa là một người đàn ông trung niên chưa tới năm mươi tuổi, tướng mạo hung hãn, một vết sẹo trên mặt càng khiến người ta sợ hãi, một đôi mắt như thú hoang thỉnh thoảng lại lóe lên sự lạnh lẽo.
Từ hơi thở trên người ông ta có thể thấy được, đây là một vị cường giả bán chiến tôn, những người khác trong phòng, ngoại trừ một chiến thần đại thành ra, thì những người khác đều là cấp chiến tướng.
“Khặc khặc, Quỷ Vương đại nhân, mấy người phụ nữ ở nước Đại Hạ này đúng là không phải chỉ để trưng cho đẹp, người này còn sung sức hơn người kia.
” Một tên tóc quăn ôm lấy một cô gái tiếp rượu, vừa uống rượu vừa cười nói.
“Thiếu hiểu biết, phụ nữ đẹp của nước Đại Hạ đâu phải là ở trong quán bar và các câu lạc bộ, mày chưa thấy các nữ ngôi sao trên phim sao? Ai nấy đều vô cùng xinh đẹp quyến rũ.
” Một tên khác hút điếu xì gà, nói.
“Những cô gái kia chỉ có thể nhìn mà ham thôi, làm sao mà so được với các em gái đáng yêu này? Chỉ cần có tiền, muốn bọn chúng làm gì cũng được!” Lực tay của tên tóc quăn kia lại tăng thêm một chút.
“Anh làm đau em…”
Cô gái kia nhướng mày, cơ thể uốn éo mấy lần.
“Bốp!”
Còn chưa dứt lời đã bị tên tóc quăn tát cho một phát ngã lăn ra đất.
“Con điếm, thật sự cho rằng bản thân mình là ngôi sao à? Mới bị đau một chút đã không vui?”
Trong lúc nói chuyện, tên đó lấy một cái ví màu đen ra, lấy một xấp tiền đập lên người cô gái kia.
“Con điếm, sợ thiếu tiền à? Số tiền này cho mày, lập tức bò ba vòng quanh bàn cho ông!”
“Anh…” Trên mặt cô gái kia tràn ngập sự tức giận.
“Bốp!”
Vừa mới nói được một chữ đã bị tát cái nữa: “Đồ đê tiện, mồm cũng to đấy nhỉ!”
Tiếp đó gã lại rút một xấp tiền ra ném xuống đất: “Lần này đủ chưa? Lập tức bò cho ông đây xem!”
“Anh cho rằng anh có tiền là ngon à! Tôi không ngồi phòng này của anh nữa!” Cô gái tiếp