“Sao… sao cậu lại có thể mạnh như thế.
.
”
Sở Quân đứng nguyên tại chỗ, sau khi khó khăn mở miệng nói ra mấy chữ, một tơ máu kéo dài từ giữa chân mày kéo đến phần eo.
“Ầm! Ầm!”
Ngay sau đó, hai nửa thân thể lần lượt ngã trên đất, máu thịt be bét.
Thấy cảnh này, trong mắt các binh sĩ Ảnh Môn và Huyết Vệ đều hiện lên từng trận cuồng nhiệt.
Đây, chính là tín ngưỡng trong lòng bọn họ, một kì tài Kỳ Lần ngàn năm khó gặp!
Có thể đi theo bên cạnh một nhân vật tuyệt thế như vậy, quả thật là có phúc ba đời!
“Cha!”
Trong quảng trường trung tâm khu nhà, Sở Hành co quắp trên đất, phát ra một âm thanh xé ruột xe gan, trên mặt là tuyện vọng vô tận.
“Đại ca!” Cùng lúc đó, Lục Tần Nam dẫn người đi đến trước mặt.
“Ừ!” Lăng Túc nhiên khẽ gật đầu, nhìn lướt qua Sở Hành và Quốc Công của Thiên Âm Quốc, sau đó trầm giọng mở miệng: “Chém!”
“Đừng mà…” Hai người sợ mất mật.
“Vù! Vù!”
Thanh Long và Dạ Cơ không nói nhiều thêm nữa, thân hình hai người lần lượt lóe lên, cổ tay khẽ đảo, đao mang chợt hiện.
“Phụt! Phụt!”
Một khắc sau, đầu của Sở Hành và Quốc Công nước Thiên Âm đồng thời bay lên tận trời
Từ đó về sau.
Tài phiệt Sở Thị đã triệt để bị xóa tên khỏi danh sách những gia đình tài phiệt của nước Đại Hạ.
Một tiếng sau.
Bóng dáng Lăng Túc nhiên xuất hiện ở sân bay của Trịnh Thạc.
Trên bãi đáp máy bay, ngoại trừ ba ngàn binh sĩ Ảnh Môn cùng các Huyết Vệ quân được Lục Tần Nam dẫn đầu ra, thì còn có các nhân viên nòng cốt của các bộ các ngành khác, Tạ Vân Hàn và Hạ Vân Bác cũng thình lình xuất hiện.
“Tạ Sở, Hạ Tư, thật ngại quá, gây thêm phiền phức cho hai người rồi!” Lăng Túc Nhiên nhìn về phía Tạ Vân Hàn, cươi nhạt một tiếng.
“Lăng Soái quá lời rồi!” Tạ Vân Hàn và Hạ Vân Bác nhanh chóng khom người đáp lời.
“Lần sau có thời gian đi Tây Lưu, tôi sẽ chuẩn bị rượu ngon tiếp đãi hai vị!” Lang7 Túc Nhiên lại cười một tiếng.
“Cảm tạ Lăng Soái!” Hai người run rẩy cả người, lại cúi chào lần nữa.
Tây Lưu, chỗ đó, nếu không có việc gì thì tốt nhất đừng nên đi!
Nếu như bị mấy trăm ngàn chiến đội Huyết Ảnh biết lần trước bọn họ dẫn người nửa đường chặn Lăng Soái, còn không biết là có về được hay không nữa!
“Phó Đốc Soái Trịnh, quấy rầy rồi!” Lăng Túc Nhiên lại nhin về phía Trịnh Thạc.
“Lăng Soái khách sáo rồi!” Ánh mắt Trịnh Thạc nhìn về phía Lăng Túc Nhiên tràn đầy kính nể.
“Khi về nhớ nói với Lương Soái rằng có thời gian thì đi Tây Lưu một chút, phong cảnh bên kia đẹp hơn Bắc Lưu đấy!” Lăng Túc Nhiên cười nói.
“Thuộc hạ nhất định chuyển lời!” Trịnh Thạc khom người đáp lời.
“Các vị, quấy rầy rồi!” Lăng Túc Nhiên nhìn về phía các thành viên nòng cốt của các bộ các ngành, nói xong thì xoay người lên máy bay.
“Cung tiễn Lăng Soái!” Mọi người đồng thời hô to.
Tảng đá trong lòng tất cả mọi người xem như đã được tháo xuống, đồng thời thở ra một hơi.
Bọn họ thật sự lo lắng Lăng Soái lần này không chỉ muốn đối phó với tài phiệt Sở Thị, nhưng nhà tài phiệt khác có liên quan đều sẽ gặp nạn theo.
Bởi vì như thế thì sẽ thật sự là chuyện lớn, mấy đại tài phiệt của thủ đô có quan hệ rắc rối phức tạp với các nơi, diệt đi một nhà, cũng không đến mức gây nên biến động quá lớn.
Nhưng nếu đồng thời diệt đi vài nhà, thì đó cũng không phải là chuyện đùa, sẽ liên lụy toàn bộ Đại Hạ thương gân động cốt.
“Oành!”
Năm phút sau, máy bay chiến đấu bay thẳng lên trời, bay về phía Đông Khởi.
Sau đó, Viên Uy dẫn đầu Huyết Vệ đợi, leo lên một chiếc máy bay quân dụng khác, bay trở về Tây Lưu.
Hai người Lục Tần Nam và Thanh Long thì ở lại, hai người họ còn chưa xử lý xong chuyện gia phòng, hai người chào hỏi Trịnh Thạc sau đó rời đi cùng các binh sĩ Ảnh Môn.
Chuyện tài phiệt Sở Thị bị diệt, ngay lập tức lan truyền khắp các nơi trong nước, cả nước trên dưới đều xôn xao.
Gia đình tài phiệt truyền thừa mấy trăm năm, lại bị lật đổ, tin tức này thực sự quá mức rung động, đến cùng là ai có năng lực lớn đến như thế!
Khi nghe nói là Vua vùng Tây Cảnh động tay, tất cả mọi người đều bình thường trở lại, năng lực của Vua vùng Tây Cảnh, muốn lật đổ một nhà tài phiêt, thật sự là chuyện dễ như trở bàn tay!
Sau cơn chấn động, mọi người lần lượt thăm dò được nguồn cơn sự việc đã xảy ra, khiến cho Vua vùng Tây Cảnh tức giận đến như thế.
Chân tướng sự việc được nổi lên mặt nước, tuyệt đại đa số người đều đã quay đầu tán tưởng, đồng thời cũng lôi tổ tông mười tám đời của Sở Thị ra thăm hỏi mấy lần, lại còn dám cấu kết với kẻ địch ám sát Kỳ Lân của quốc gia, thật đúng là chết chưa hết tội!
Mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu, Phiệt Chủ của các nhà tài phiệt khác ở thủ đô, sau khi xác nhận được Lăng Túc Nhiên đã rời khỏi thủ đô, lúc này đã tụ họp lại với nhau.
Bọn họ vô cùng rõ ràng, Lăng Túc Nhiên lật đổ Sở Thị một cách nghênh ngang như thế, hiển nhiên là đang cảnh cáo bọn họ.
Nhưng người của nhà tài phiệt, trời sinh có cảm giác ưu việt cao cao tại thượng, xem thường chúng sinh, hiển nhiên sẽ không vì chuyện của tài phiệt Sở Thị mà kiêng kị Lăng Túc Nhiên.
Tụ lại cùng một chỗ,