"Thật vớ vẩn!" Huyền Bàn không nói nên lời: "Tao lại muốn xem chúng mày dùng cách nào ngăn bọn tao đi ra khỏi cánh cửa này đấy!”
"Anh bạn, hôm nay là sinh nhật phiệt chủ Tiết, tôi không muốn gây ra chuyện gì phiền phức, khuyên mấy vị vẫn nên ngồi xuống trước, hai bên từ từ nói chuyện.
" Lão giả tóc trắng thản nhiên nói.
Huyền Bàn liếc mắt nhìn đối phương, không nhận lời của ông ta, nhìn về phía Thẩm Quang Khải: "Giám đốc Thẩm, chúng ta đi thôi!”
Vừa nói xong anh ta đã nhấc chân đi về phía cửa.
“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”
Bóng dáng của người thanh niên vụt sáng, từ sô pha chạy vụt ra, đánh một quyền về phía Huyền Bàn.
"Mày đúng là một thằng ngu!" Huyền Bàn đứng tại chỗ không nhúc nhích, một luồng khí từ trên người anh ta lan ra.
Răng rắc! Nắm đấm của người thanh niên va chạm với cưong khí phòng ngự của Huyền Bàn, không những không làm bị thương Huyền Bàn dù chỉ một chút, mà cánh tay của anh ta còn phát ra tiếng xương bị gãy.
"A! " Người thanh niên kêu lên thảm thiết, ngồi xổm xuống.
"Hừm!" Trong mắt lão giả tóc trắng hiện lên vẻ kinh ngạc: "Chẳng trách lại dám nói ra những lời ngông cuồng như vậy, thì ra có chút võ công mèo cào! Nhưng nếu cho rằng chỉ dựa vào chút bản lĩnh này đã có thể không cần kiêng nể gì, vậy cũng quá tự cao rồi!”
Ông ta vừa nói vừa đứng dậy đi về phía Huyền Bàn, khí tức trên người lập tức tăng lên, khí thế tràn ngập toàn bộ đại sảnh.
Rầm rập! Rầm rập! Rầm rập! Đúng lúc này, một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên trước cửa, sau đó đã thấy phiệt chủ tài phiết Tiết thị Tiết Trung Thụy dẫn theo mấy người đi vào.
“Phiệt chủ Tiết, cuối cùng ông cũng chịu ra mặt rồi sao?”
Thẩm Quang Khải nhìn về phía đối phương trầm giọng nói: "Đây là cách tài phiệt Tiết thị các người đối đãi với khách sao?”
“Giám đốc Thẩm, mong anh hãy bình tĩnh lại, đừng nóng nảy, Tiết Trung Thụy tôi sẽ cho anh một lời giải thích!”
Sắc mặt Tiết Trung Thụy hơi nghiêm trọng, sau đó nhìn về phía Tiết Trung Khôn: “Em hai, giám đốc Thẩm là em mời tới sao? ”
"Hả?" Nghe được lời này của ông ta, hai người Thẩm Quang Khải và Huyền Bàn nhìn nhau một lúc, cả hai đều rất kinh ngạc.
Mất cả nửa ngày, cuối cùng lại không phải Tiết Trung Thụy mời tới sao? Xem ra, việc hôm nay có vẻ không đơn giản như vậy! "Ha ha, anh cả, giám đốc Thẩm là nhân vật có máu mặt ở thành phố Hải Trung, anh tổ chức tiệc sinh nhật đương nhiên là phải mời giám đốc Thẩm rồi.
" Tiết Trung Khôn nhún nhún vai: “Em làm vậy là vì suy nghĩ cho nhà họ Tiết, để sau lưng không bị người ta nói nhà họ Tiết chúng ta keo kiệt!”
Haiz! Tiết Trung Thụy thở ra một hơi nặng nhọc.
“Em hai, đừng sai lầm nữa, hãy dừng lại trước khi quá muộn!”
"Anh cả, em không hiểu anh đang nói cái gì?" Ánh mắt Tiết Trung Khôn hơi híp lại: “Anh cả, có phải dạo gần đây anh quá mệt mỏi nên đang nói nhảm phải không?”
“Từ đầu em đã nói với anh không cần phải làm việc chăm chỉ như vậy, hôm nay là sinh nhật của anh, lát nữa còn phải kính rượu khách quý từ các nơi tới, anh lên lầu nghỉ ngơi một lát đi, những chuyện khác cứ để cho em.
”
Nói xong, không đợi Tiết Trung Thụy trả lời, anh ta giơ tay lên: "Người đâu, mời phiệt chủ về phòng nghỉ ngơi.
”
“Vâng!”
Lời nói của Tiết Trung Khôn vừa phát ra, hai lão giả từ cửa đi vào, đi tới trước mặt Tiết Trung Thụy: "Phiệt chủ, mời ngài!”
"Khốn nạn, hai người đang làm gì vậy? Muốn làm loạn à?”
Tiết Trung Thụy tức giận nói.
“Phiệt chủ, xin đừng làm chúng tôi khó xử!”
Một trong hai lão giả giải phóng ra khí tức cường đại, cảnh giới Chiến thần Đỉnh phong.
“Được lắm, chúng mày được lắm!”
Tiết Trung Thụy lửa giận ngập trời, trong nháy mắt, khí tức trên người cũng đồng thời tăng lên.
Là phiệt chủ Tài phiệt Tiết thị, tu vi của ông ta cũng không kém, là cùng cấp bậc với lão giả kia.
Phốc! Nhưng ngay sau đó, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, há miệng phun ra một ngụm máu lớn, khí tức tập tức hạ xuống.
"Tiết Trung Khôn, mày hạ độc tao?" Tiết Trung Thụy hiểu được chuyện gì xảy ra.
"Hử?" Ba người Thẩm Quang Khải lại ngạc nhiên thêm lần nữa, Tiết Trung Khôn đang muốn đoạt vị sao? “Đưa phiệt chủ xuống!”
Tiết Trung Khôn giơ tay lên.
Ầm ầm! Anh ta vừa dứt lời, lão giả dùng một chưởng đánh về phía Tiết Trung Thụy, hai mắt ông ta trợn ngược, lập tức ngã gục trên mặt đất.
Sau đó, hai lão giả đưa ông ta lên tầng hai.
"Được rồi, giám đốc Thẩm, chúng ta tiếp tục thôi?" Tiết Trung Khôn tiếp tục nhìn về phía Thẩm Quang Khải