Phụt! Phụt! Phụt!
Ngay sau đó, từng cái đầu bắn lên cao.
Trừ tông chủ của Toái Thiên Tông, không một ai may mắn tránh khỏi, toàn bộ đều ngã xuống.
Xoẹt!
Trong lúc tông chủ của Toái Thiên Tông đang né tránh cực nhanh, một cánh tay bị kiếm thế cắt trúng bay lên giữa không trung, máu tươi điên cuồng bắn ra.
“Cậu… Cậu rốt cuộc là người nào? Tại sao lại tiêu diệt Toái Thiên Tông tôi?” Sau khi ổn định thân hình, tông chủ của Toái Thiên Tông kinh hãi nhìn người áo xanh.
Bản thân ông ta là cường giả nửa bước Chiến hoàng, vậy mà lại không ngăn nổi một chiêu của đối phương, thật sự quá kinh khủng!
“Tông môn cổ võ không thể tùy tiện nhúng tay vào tranh chấp ở thế tục giới, Toái Thiên Tông ông xem quy tắc này là trò đùa sao?” Giọng nói của người áo xanh lạnh như băng.
“Không chỉ có vậy, ông còn bày mưu để ám sát Kỳ Lân của quốc gia.
Xin hỏi, là ai cho Toái Thiên Tông ông cái gan chó đó?”
“Cậu… Cậu là người của Ngài sứ giả?” Tông chủ của Toái Thiên Tông run rẩy, gian nan mở miệng.
“Được rồi, tiễn ông lên đường!” Người áo xanh trầm giọng nói.
“Đừng mà…” Tông chủ của Toái Thiên Tông xông lên bậc thang đá cực nhanh với tất cả linh hồn của mình.
Chỉ là, có ích không?
Xoẹt!
Kiếm mang chợt hiện, lóe lên từ chỗ thắt lưng của ông ta.
Hai khúc cơ thể một trước một sau lăn xuống từ trên bậc thang đá.
Một giây trước khi chết, trong lòng ông ta dâng lên sự hối hận vô tận.
Nếu biết trước sẽ như thế, cần gì phải bắt đầu!
Nếu như ông ta có thêm một cơ hội sống lại, cho dù những người đó có hứa hẹn nhiều chỗ tốt hơn nữa thì ông ta tuyệt đối cũng sẽ không làm chim đầu đàn!
Nhưng mà đời người không có nếu như!
Ùng ùng! Ùng ùng! Ùng ùng!
Chỉ trong chốc lát, trong đại viện của tông môn Toái Thiên Tông truyền tới từng âm thanh vang lớn ngút trời, tất cả nhà cửa phòng ốc đều sụp đổ, cát bụi mù mịt, che lấp bầu trời.
Tất cả những người trong tông môn từ cấp trưởng lão trở lên đều bị chém.
Trong đám đệ tử nòng cốt, hễ là người nào muốn ra tay thì đều không còn sống sót.
Mấy ngàn đệ tử trong và ngoài lập tức hoá thành chim muông bay tán loạn, bỏ chạy thoát thân.
Kể từ đó, Toái Thiên Tông chính thức rút lui khỏi võ đài Hoa Hạ!
Cùng lúc đó, ở một nơi rất xa.
Ở cổng chính trang viện trong tòa cung điện ở gần một thung lũng rộng lớn.
“Đại ca Bạch Hổ, nơi này chính là cung Độ Ma.
Quốc gia ở sau lưng bọn họ là nước Tây Vân.” Huyết La Sát nhìn về phía Bạch Hổ ở bên cạnh mở miệng nói.
“Tốt lắm!” Đôi mắt của Bạch Hổ rét lạnh: “Người nước Tây Vân dám ám sát đại ca, chúng ta sẽ khiến cung Độ Ma của kẻ đó biến mất khỏi Thế giới Ám vực!”
“Đại ca Bạch Hổ, cung Độ Ma có thể tiến vào hàng thứ mười ở Thế giới Ám vực, thực lực không thể khinh thường.
Có lẽ tu vi của đám người cung chủ không hề thấp hơn anh, đừng nên khinh thường quá mức.” Huyết La Sát tiếp tục nói.
Từ lần trước lúc cô ta được Lăng Túc Nhiên giao một nhiệm vụ, cô ta cũng cảm thấy trách nhiệm Alexander ở trên người.
Đối với cô ta mà nói đây là một khảo nghiệm nghiêm khắc.
Vốn dĩ sau khi Lăng Túc Nhiên cho cô ta ba mươi ngàn tỷ, trong lòng cô ta có hơi phấn khích.
Hơn nữa những cố gắng trong khoảng thời gian trước đó đã có một chút hiệu quả.
Nhưng mà, ngay khi cô ta còn chưa kịp thở phào, cô ta phát hiện Thế giới Ám vực đã lặng lẽ biến hoá rất lớn.
Dường như chỉ trong một đêm, số lượng cường giả của nhiều phe thế lực đã tăng lên rất nhiều, không ít cường giả có tu vi từ cảnh giới Chiến thần trở lên.
Trong nháy mắt, một chút xíu lòng tin mà cô ta vừa mới tạo dựng không còn gì cả.
Ngay khi cô ta đang định cầu viện Lăng Túc Nhiên, Bạch Hổ tới.
Hơn nữa anh ta còn mang theo hơn ngàn binh sĩ của chiến đội Huyết Ảnh.
Điều này khiến cô ta thở phào vô cùng nhẹ nhõm.
Khoảng thời gian ở cùng nhau này cũng khiến cho nhận thức của cô ta về chiến đội mạnh nhất Hoa Hạ là chiến đội Huyết Ảnh tiến thêm một bước.
Cho dù là chiến lực của cá nhân hay là lực lượng ngưng tụ lại của cả đoàn đội cũng làm cô ta bội phục sát đất.
Cô tin tưởng có chi đội này trấn giữ, La Sát Đường muốn tiến lên hàng ba trong Thế giới Ám vực tuyệt đối là chuyện trong tầm tay.
“Ha ha, vậy thì thế nào, đuổi giết không sai!” Bạch Hổ cười một tiếng, sau đó vung tay một cái: “Binh sĩ Huyết Ảnh, giết!”
“Giết!” Hàng trăm huyết vệ dẫn theo hàng ngàn binh sĩ đồng thanh kêu to.
Một khắc sau, toàn bộ xông vào trang viện.
Khí thế bừng bừng, trận thế ngút trời.
“Đáng chết, các người là ai mà