“Chào ông Lý.
” Sau khi cúp điện thoại, Lăng Túc Nhiên đi đến trước mặt Lý Đình Long, hơi cúi người chào.
“Chàng trai, xin hỏi cậu là ai vậy?” Lúc này, Lý Đình Long mới lấy lại tinh thần từ trong ngỡ ngàng.
Bởi vì Lăng Túc Nhiên đã sử dụng dịch dung cho nên Lý Đình Long tạm thời không nhận ra anh.
Những người nhà họ Lý khác cũng đồng thời nhìn về phía Lăng Túc Nhiên, trên mặt từng người đều mang một một vẻ kinh ngạc.
Từ sau khi nhà họ Lý xảy ra chuyện, đã rất lâu rồi không có người nào thay mặt nhà họ Lý ra tay.
“Ông Lý à, chuyện đó chúng ta sẽ nói sau, trước tiên hãy xử lý những chuyện trong nhà cho xong đã.
” Lăng Túc Nhiên cười nhẹ một tiếng, rồi chỉ vào Hồng Cương nói.
“Nếu như tôi đoán không sai, những người này chắc hẳn là được người nhà họ Vương và người nhà họ Đào cùng cử đến đây?”
“Hả?” Lý Đình Long ngẩn người: “Làm sao cậu biết chuyện này?”
“Không giấu gì ông, tôi cũng nhận ủy thác của người khác cho nên tôi biết được một số chuyện.
” Lăng Túc Nhiên nói xong lại bổ sung: “Tôi sẽ giải thích với ông Lý sau.
”
“Cảm ơn ý tốt của cậu!” Lý Đình Long lại sửng sốt lần nữa, sau đó tiếp tục nói: “Chàng trai, cậu tốt hơn đừng để ý chuyện này.
Bây giờ ở Đông Khởi, ba nhà họ Triệu, nhà họ Vương và nhà họ Đào gần như đã đạt đến trình độ một tay che trời rồi, tôi e là mang đến cho cậu…”
“Ông Lý yên tâm, sẽ không có chuyện gì đâu.
” Lăng Túc Nhiên cười nhạt, nói một câu cắt đứt lời ông Lý, sau đó đi về phía Hồng Cương.
“Thằng nhóc, nếu mày dám động đến Hồng Cương này thì tao nhất định sẽ làm cho mày sống không bằng chết!” Lúc này Hồng Cương chậm rãi nói một câu đe dọa.
“Nghe cho kỹ, tôi chỉ nói một lần thôi.
” Lăng Túc Nhiên thản nhiên nói.
“Lập tức gọi điện thoại cho người thuê anh bảo họ tới đây một chuyến, nói thêm là có người đang đợi họ ở đây.
Sau nửa tiếng mà họ không tới thì chờ nhận lấy toàn bộ hậu quả đi!”
Phì!
Hồng Cương phun ra một bãi nước bọt: “Thằng nhóc, tao thấy mày thật sự là người không biết nên không có tội, mày căn bản không biết…”
Rắc rắc!
Hồng Cương còn chưa nói xong câu thì đã bị Lăng Túc Nhiên giẫm mạnh chân lên đầu gối chân phải, âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên một lần nữa.
“Á…” Hồng Cương hét lên thảm thiết.
Thấy tình trạng anh ta bi thảm như vậy, trong lòng mười mấy tên đàn ông xăm trổ đều muốn ra tay.
Nhưng cảm giác được Lục Tần Nam bên cạnh phát ra uy thế khiến cho bầu không khí như nghẹt thở, toàn thân mỗi người đều run lên, không kiềm chế được mà lui về sau mấy bước.
“Tiếp theo là mắt cá chân bên trái của anh.
” Lăng Túc Nhiên nhìn Hồng Cương lạnh lùng nói.
“Sau đó là đầu gối chân trái, rồi đến xương sườn hai bên và cột sống, cuối cùng là đầu của anh!”
“Nếu anh có gan thì đừng gọi điện thoại!”
“Tao gọi… Tao gọi điện thoại ngay bây giờ!” Toàn thân Hồng Cương run bắn, cuống cuồng gào lên.
Ngay lập tức Hồng Cương lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số.
Lăng Túc Nhiên không để ý đến anh ta nữa, xoay người đi về trước mặt Lý Đình Long.
“Ông Lý này, người bên kia chắc là mất một chút thời gian nữa mới tới được, bây giờ tôi kiểm tra thân thể của ông một chút nhé.
”
“Anh còn biết cả y thuật cơ à?” Lý Thanh Huyền bên cạnh chớp đôi mắt to nhìn Lăng Túc Nhiên.
“Tôi hiểu biết cơ bản thôi.
” Lăng Túc Nhiên mỉm cười đáp lại.
Lục Tần Nam nghe Lăng Túc Nhiên nói như thế, khóe miệng giật một cái.
Nếu như nói Lăng Soái hiểu biết cơ bản, vậy thì trên đời này chỉ sợ không có mấy người dám nói mình hiểu sâu y thuật.
Chiến đội Huyết Ảnh có một trăm nghìn người, trong đó có một nghìn người là quân y, tất cả mọi người đều được Lăng Soái hướng dẫn y thuật theo cách trực tiếp hoặc gián tiếp.
Trong số đó có năm người đứng đầu là do Lăng Túc Nhiên tự tay dẫn dắt, y thuật của mỗi người bất kỳ đều không thua kém gì những chuyên gia bên trong đội bác sĩ thủ đô.
“Nếu vậy thì làm phiền cậu, chàng trai.
” Lý Đình Long không từ chối nữa.
Lý Đình Long cảm thấy sự quen thuộc của nhiệt huyết đàn ông từ trên người Lăng Túc Nhiên, ông ấy dám khẳng định một trăm phần trăm Lăng Túc Nhiên chắc chắn cũng là người bước ra từ trong quân đội.
“Ông Lý không cần khách sáo đâu.
” Lăng Túc Nhiên mỉm cười đáp lại.
Sau khi nói xong, anh đưa tay ra bắt mạch cho Lý Đình Long.
“Thưa anh, kết quả như thế nào? Thương tích của ông nội tôi có thể chữa trị được không?” Ba phút sau, đợi Lăng Túc Nhiên bắt mạch xong, Lý Thanh Huyền lập tức cất tiếng hỏi.
“Được.
” Lăng Túc Nhiên gật đầu cười.
Tình trạng thương tích của Lý Đình Long mặc dù không nhẹ, đối với chuyên gia khác có lẽ đành phải bất lực.
Nhưng anh chỉ xem đó là vết thương nhẹ!
“Thật không?” Lý Thanh Huyền nhảy dựng lên: “Anh thật sự có cách chữa trị à?”
Những người nhà họ Lý khác nghe đến đó, trên mặt đều hiện lên một vẻ vô cùng mừng rỡ.
Nhà họ Lý hôm