Mấy người Lăng Túc Nhiên đến một phòng họp nhỏ trong căn cứ.
“Cảm ơn ân cứu mạng của Lăng Soái và phó đốc Lục.
”
Mã Đao và Trần Phú đồng thời cúi đầu nói cảm ơn hai người Lăng Túc Nhiên, trong ánh mắt hiện lên sự kích động và vô cùng cung kính.
Bọn họ sớm đã nghe nói về danh tiếng của Lăng Soái Tây Vương.
Biết vị này ở trong võ đạo tuyệt đối là cường giả tuyệt thế.
Không chỉ ở Tây Lưu, thậm chí trong mắt cả nước đều là sự tồn tại khiến người khác ngưỡng mộ.
“Được rồi!” Lăng Túc Nhiên phất phất tay: “Nói đi, Huyết La Sát rốt cuộc là ai, cô ta cùng với thế giới Ám Vực bên ngoài có liên quan gì?”
“Bẩm Lăng Soái!” Lạc Bảo Vũ đứng kế bên mở miệng nói: “Huyết La Sát là người của nhà họ Lạc.
”
“Hửm?” Lăng Túc Nhiên khẽ ngẩn người: “Nhà họ Lạc ở Thủ đô?”
“Đúng vậy!” Lạc Bảo Vũ gật đầu trả lời.
“Cô ta đã sớm đi đến thế giới Ám Vực, ở đó thành lập lên La Sát Đường, cô ta tự xưng mình là đường chủ, những năm nay giúp rất nhiều chuyện cho đất nước.
”
“Không lâu trước đây, người của cục thanh tra đặc biệt ở Thủ đô ở ngoài biên giới chấp hành nhiệm vụ, bị một tổ chức gọi là Huyết Sát Đường bao vây.
”
“Bọn họ đã liên hệ với với Huyết La Sát, cô ta dẫn người đi đánh giết tổ chức Huyết Sát Đường đó.
”
“Huyết Sát Đường không biết ở đâu biết được tin tức, trong lúc tức giận, đưa hai vị đại cường giả dẫn người đi phục kích La Sát Đường.
”
“Huyết La Sát bị hai người liên thủ đánh trọng thương, sau đó may mắn chạy được, được người của chúng ta cứu.
”
“Huyết Sát Đường?” Lăng Túc Nhiên khẽ cau mày nói: “Cái tổ chức đứng thứ năm trong hàng tổng hợp thực lực của thế giới Ám Vực sao?”
“Đúng vậy!” Mặt của Lạc Bảo Vũ nghiêm trọng gật đầu trả lời.
Anh hiểu rõ vô cùng, tổ chức có thể đứng hàng thứ năm ở thế giới Ám Vực lợi hại như thế nào?
Nếu như điều động toàn bộ thực lực và sức mạnh, tuyệt đối có thể khiến một quốc gia nhỏ bị tiêu diệt.
“Lần này người của Huyết Sát Đường bị tiêu diệt ở Đông Khởi, nhất định sẽ không dừng tay.
” Lăng Túc Nhiên mở miệng nói: “Các người có kế hoạch gì? Tiếp tục giữ Huyết La Sát ở Đông Khởi?”
“Bẩm…bẩm Lăng Soái.
” Mã Đao ngập ngừng nói: “Chúng tôi đã hỏi chỉ thị của thủ đô, câu trả lời chính là trước khi vết thương của Huyết La Sát được phục hồi, chỉ có thể để cô ta ở lại Đông Khởi.
”
“Một đám già khốn khiếp.
” Lục Tần Nam cau mày.
Nghe lời nói của anh ta, khóe miệng của Lạc Bảo Vũ giật giật.
Nhìn cả nơi này, người dám nói mấy người đó là đám già khốn khiếp chỉ có thể là Lăng Soái và mấy vị bên cạnh anh.
“Lăng Soái! Tôi bất tài, mong Lăng Soái…” Lạc Bảo Vũ hít sâu sau đó nói.
“Có phải Huyết La Sát được trị khỏi xong thì có thể rời đi?” Lăng Túc Nhiên ngắt đoạn lời của anh ta.
“Đúng vậy.
” Lạc Bảo Vũ gật đầu: “Huyết La Sát dù sao cũng là người của thế giới bên đó, sớm muộn gì cũng phải quay về.
”
“Cô ta đâu?” Lăng Túc Nhiên tiếp tục nói: “Gọi cô ta qua đây, để tôi xem cô ta bị thương như thế nào?”
“Ý của Lăng Soái là?” Mã Đao khẽ ngẩn người.
“Kêu anh đi thì anh đi đi, anh lắm lời quá vậy.
” Lục Tần Nam trầm giọng nói: “Các người phải biết rằng, y thuật của đại ca chúng tôi còn thâm sâu cao cường hơn cả võ thuật.
”
Ba người Lạc Bảo Vũ đồng thời hít một ngụm khí lạnh, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc!
Còn có cả chuyện này sao?
“Đi đi, bảo cô ta ra đây xem xem, nếu như có thể trị được thì cho cô ta rời đi nhanh chóng.
Thành phố Đông Khởi này không chịu đựng được sự hành hạ đó đâu.
” Lăng Túc Nhiên phất phất tay.
Đông Khởi không chỉ là thành phố mà anh sinh sống nhiều năm, hơn nữa còn có người mà anh phải bảo vệ cả cuộc đời, đương nhiên anh không muốn nó lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
“Mời Lăng Soái đi theo tôi.
” Mã Đao đứng dậy đi vào bên trong cửa.
“Lăng Soái, nghe nói anh đã chặt đứt một cánh tay của La Chí Tu của Ngự Đường?” Lạc Bảo Vũ đi sau Lăng Túc Nhiên hỏi.
“Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao?” Lăng Túc Nhiên lãnh đạm mở miệng.
“Lăng Soái, người của Ngự Đường vô cùng bảo vệ con cái của mình, hơn nữa…” Lạc Bảo Vũ tiếp tục nói.
“Tùy bọn họ!” Lăng Túc Nhiên cắt đoạn lời của anh: “Nếu có lần sau, không chỉ là