“Cảm ơn quý ngài đây đã yêu mến!”
Người đẹp tên là Nina đứng trên sân khấu cầm micro cười nhạt một tiếng, lưu loát dùng tiếng Hoa Hạ nói chuyện.
“Nhưng mà sợi dây chuyền này công ty của chúng tôi cũng không có ý định bán ra!”
“Đây là đang chê ít tiền hay sao? Vậy lại thêm ba nghìn tỷ nữa, sáu nghìn tỷ có đủ hay không?” Người đàn ông tiếp tục hô to.
“Quý ngài này, công ty của chúng tôi sớm đã có tuyên bố Hoàn Vũ Chi Tâm không bán ra cho bên ngoài, vẫn xin ngài không nên quấy rầy mọi người.” Một nhân viên đi đến trước mặt người đàn ông.
“Má nó, tôi cũng không tin còn có đồ vật tiền không mua được!” Người đàn ông lớn tiếng đáp lại: “Hôm nay tôi nhất định phải mua được sợi dây chuyền này, mấy người nhanh chóng đưa một con số đi!”
“Quý ngài, nếu như ngài còn tiếp tục như vậy, chúng tôi đành mời ngài rời khỏi sảnh này!” Người nhân viên tiếp tục lên tiếng.
“Cút đi, nơi này không có chỗ cho mày nói chuyện!” Anh ta bùng nổ đẩy nhân viên công tác xuống đất.
Bùm! Bùm! Bùm!
Thấy cảnh tượng này, hai người áo đen cường tráng nhanh chóng đi vào đứng trước mặt.
“Nhóm mấy người muốn làm gì, mấy người dám đụng đến tôi một chút thử xem...” Người đàn ông quay đầu nhìn về phía hai người áo đen.
Cạch!
Nói còn chưa dứt lời, một người trong đó khẽ đảo cổ tay, một bàn tay chém vào cổ của người đàn ông này.
“Mày...” Người đàn ông há to miệng, chớp mắt ngã xuống đất ngất đi.
Sau đó, một người áo đen nắm lấy vạt áo của người đàn ông đi đến cửa trang viên.
“Thật là ngại quá, các bạn, xảy ra chút sự cố, hi vọng không ảnh hưởng đến sự hào hứng của mọi người.” Ở trên sân khấu, Nina nhìn về phía khán đài khẽ khom người.
Sau đó, tiếp tục bước đi tiêu chuẩn như người mẫu trên sân khấu để thể hiện Hoàn Vũ Chi Tâm với người xem ở xung quanh.
“Hả?” Trong lúc cô ta chuẩn bị quay người về phía hướng đông, ánh mắt đột nhiên chấn động, ngay sau đó toàn thân run lên.
Sau một chốc lát, cảnh tượng khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường kinh ngạc xuất hiện.
Chỉ thấy cô ta vô cùng kích động đi đến phía dưới sân khấu, sau đó trực tiếp tới vị trí của mấy người Lăng Túc Nhiên, hoàn toàn không có phong thái cao quý trang nhã như trước đó.
Bụp! Sau khi đi đến trước mặt Lăng Túc Nhiên, trực tiếp quỳ xuống sau đó run rẩy nói.
“Ân nhân...!rốt cuộc tôi cũng tìm được anh...”
Soạt!
Nhìn thấy cảnh này, hiện trường vang lên tiếng xôn xao, ánh mắt của tất cả mọi người đồng thời nhìn về phía Lăng Túc Nhiên.
Chuyện gì đây?
Người xem ở đây có rất nhiều người đều biết thân phận của Nina.
Đây chính là cô chủ của gia tộc uy tín lâu năm trên thế giới, tuyệt đối là sự tồn tại đứng đầu kim tự tháp trên toàn cầu!
Thân phận và địa vị bỏ xa đám cậu ấm cô chiêu ở thành phố Hải Trung những mấy con phố!
Nhưng hiện tại, cô ta lại quỳ xuống trước một người đồng lứa!
Tầm mười người áo đen ở bên cạnh thấy cảnh này, lúc này bước nhanh tới, một người trong đó lên tiếng: “Cô chủ Nina, cô...”
“Tôi không sao, không cần phải để ý đến tôi!” Nina ngắt lời đối phương.
“Cô có quen tôi sao?” Lăng Túc Nhiên cũng bày ra biểu cảm buồn bực nhìn về phía đối phương.
Trong lúc nói chuyện, đưa tay đỡ Nina lên: “Cô đứng lên nói chuyện trước đã.”
Mà hai người Lục Tần Nam và Thẩm Quang Khải đồng thời nhìn về phía Phán Quan, chẳng lẽ đúng như tên này mới vừa nói là nhìn rất quen?
Phán Quan nhìn lướt qua hai người với ánh mắt xem thường: “Giờ đã tin rồi chứ?”
“Ân nhân...” Nina gật đầu mạnh mẽ: “Anh...!anh không nhận ra tôi sao?”
“Vậy anh còn nhớ, một năm trước anh ở nước ngoài đã cứu được hai người hay không?”
“Tôi nhớ ra rồi!” Nina vừa dứt lời, Phán Quan hô lên.
“Anh, anh quên rồi sao, lần trước hai chúng ta đi thế giới Ám Vực.
Trên đường trở về sau khi làm xong việc, đã gặp được một đôi ông cháu bị người đuổi giết, sau đó anh đã ra tay chém toàn bộ đám người kia!”
“Hoá ra là cô sao?” Hai người nhắc nhở, Lăng Túc Nhiên cũng xem như nhớ lại.
Lúc đó, trên trăm tên tùy tùng bên người đôi ông cháu kia đều bị đám người phe đối nghịch cắt cụt tay chân, thủ đoạn cực kỳ hung tàn.
Lăng Túc Nhiên nhìn không nổi nên đã ra tay chém tất cả mọi người của phe kia.
Với anh mà nói, đây chẳng qua là tiện tay mà thôi, anh thật không nghĩ đến phải đòi đối phương báo đáp gì.
Sau khi chém giết toàn bộ những người kia, anh cũng không nói được với hai người mấy câu đã rời đi.
Anh cũng không nghĩ tới hai người mình cứu lúc trước lại là người của gia tộc