Bạch Vân giờ phút này đang cực kỳ ngạc nhiên, nhiều hơn là tức giận.
Hắn rất tức giận.
Vốn nhận định tên lục hoàng tử này chỉ là một tên phế vật không hơn không kém, thế mà hết lần này đến lần khác mạng hắn cứ như con gián (tiểu Cường =))), đập mãi không chết. Nếu cho là lần dùng thuốc đó là hắn may mắn, cơ thể có hơi khác người nên thoát chết thì cũng thôi đi, nhưng lần này trúng phải kiếm khí tích tụ tới 10 thành lực lượng của hắn (lực lượng có 12 thành nha) mà chỉ thổ ra một búng máu làm hắn không thể chấp nhận được.
Con mẹ nó đây mà là phế vật à, 19 tuổi mà lực phòng ngự của hắn còn hung hãn hơn cả nguyên anh hậu kỳ, một tên nguyên anh trung kỳ trúng chiêu đó của hắn là chết chắc rồi. Hắn đang chửi ầm ỹ cái bọn láo toét dám tung tin đồn nhảm, hắn chửi cả tên khốn đang đứng trước mặt hắn nở nụ cười nham hiểm, che dấu thực lực cái mẹ gì chứ, làm trò!
Đang định tiếp tục ra tay thì bỗng nhiên thấy tên kia lấy ra một cục bạc sáng loáng có hình thù kỳ lạ.
- Con mẹ nó, sắp chết mà còn lấy bạc ra làm gì? - Bạch Vân còn đang tự nghi hoặc thì đã thấy cái cục bạc kia phát ra một uy áp khủng khiếp làm hắn toát mồ hôi lạnh, cái thứ kia đột nhiên phát ra một tiếng "Đoàng" giòn tan, từ 2 cái lỗ trên thân cục bạc tóe ra một tia lửa màu tím cùng với đó là hai bóng đen lao ra từ đó.
Trần Hạo Minh đã động sát khí.
Hắn biết tên kia là cái loại người gì, cái loại người giết người vô tội chỉ vì lợi ích như bóng trắng kia chắc chắn là kẻ có thù tất báo. Những tên như thế thì chỉ có mình là trên hết.
Hắn đã dám dùng âm mưu để đầu độc một lục hoàng tử là phàm nhân thì khi biết mình có chút thực lực, hắn còn có những chiêu số âm hiểm gì nữa? Ai mà biết được. Bây giờ hắn cần một chút thời gian không bị quấy nhiễu, loại người như thế không thể giữ được.
Vì thế hắn bất chấp sẽ bị tổn hao hồn lực nghiêm trọng, lấy từ trong linh hồn ra khẩu súng blue rose đã được luyện thành tiên thiên chí bảo. Cũng chỉ có khẩu súng này hắn mới có thể dùng được vì ngoài là chí bảo, khẩu súng này cũng có thể sử dụng như súng thường, có thể lắp đạn vào sử dụng, bây giờ linh hồn lực của hắn tuy suy yếu nhưng cũng thừa sức xử lý tên này.
Còn 2 thanh kiếm, không thể dùng được vì cơ thể này có cầm chí bảo thì cường độ thân thể, lực lượng cũng không duy trì được lâu, mà dùng kiếm lại không thể không áp sát để cận chiến, thân thể này vừa mới sử dụng 1 ngày, hắn chưa dùng được nhiều năng lực.
Vì thế dùng súng là nhanh nhất, mà thứ này hình thù kỳ lạ, tên sát thủ kia cũng khó mà đề phòng.
Quả nhiên như hắn nghĩ, Bạch Vân không kịp đề phòng, chỉ kịp né sang một bên, trên cánh tay đã trúng viên đạn hồn lực, nhưng hắn còn chưa kịp thở phào thì viên thứ 2 đã bay tới găm thẳng vào ngực hắn.
Viên đạn tích tụ hồn lực toàn thân của Trần Hạo Minh