Nữ Oa nương nương cũng chẳng thấy có gì là kỳ quái, nàng vẫn nghĩ Thủy Linh Vũ thực sự là thê tử của hắn nên việc nàng ta lo cho hắn cũng chẳng kỳ lạ gì. Nữ Oa nương nương cũng không chắc chắn lắm về kết quả của trận đấu này nên đành trả lời không theo câu hỏi:
- Ta có thể cho ngươi xem hắn tỉ thí thế nào.
Ý của nàng là muốn biết kết quả thì ngươi tự xem diễn biến đi, ta không biết.
- Tạ ơn nương nương. - Thủy Linh Vũ cảm kích nói.
Nữ Oa nương nương mỉm cười nhẹ nhàng, nàng lấy từ trong người ra một bức tranh, tay nàng khẽ bắt quyết, bức tranh dần dần biến ảo rồi hiện ra khung cảnh Trần Hạo Minh cùng Bồ Đề đạt ma đang đối chiến.
…
Trong đầu của Trần Hạo Minh giờ phút này đang xoay chuyển loạn lên để suy nghĩ đối sách.
Biết nói thế nào nhỉ, sự thực là hắn chưa nghĩ ra cách gì để chiến thắng Bồ Đề đạt ma cả.
Trước khi tu thành hỗn nguyên lực, hắn là một hồn giả, có sở trường là chiến đấu ở tầm xa. Nhưng mà bây giờ khi đối chiến với những người cũng có hỗn nguyên lực như hắn thì các thần thông đả kích linh hồn và khống chế linh hồn đều trở nên vô dụng. Vấn đề là ở chỗ hắn chưa thể ngộ ra được cách sử dụng thần thông của mình với một thánh nhân.
Vì thế mà hắn thường chọn sở trường còn lại của mình là “cận chiến” để giao chiến.
Đừng nghĩ hắn là hồn giả mà không giỏi cận chiến, chính vì thân thể không mạnh nên hắn đã phải trui rèn khả năng cận chiến rất nhiều, hắn nhận thấy rằng các kỹ năng cận chiến thì phải học tập người bình thường, tất nhiên ý hắn là những quyền sư không tu luyện chân khí hay đấu khí. Những người đó chính là những người nghiên cứu sâu nhất về khả năng cận chiến, các chiêu thức, các cách ra đòn và cả những thế đòn hiểm nữa.
Đang suy nghĩ miên man thì Trần Hạo Minh chợt thấy đầu óc mình mê đi, dường như là sắp mất đi tri giác. Đúng lúc này thì hỗn nguyên lực trong người hắn rung động, làm hắn trong chốc lát tỉnh lại. Lắc lắc đầu cho tỉnh táo, Trần Hạo Minh rốt cuộc đã nhận ra tình hình lúc này.
Từng câu từng câu kinh phật bằng phạn ngữ được ngâm nga trong miệng Bồ Đề đạt ma, trong vũ trụ thì không truyền âm nhưng lực lượng ẩn dấu trong thanh âm lại đưa nó truyền thẳng vào tai Trần Hạo Minh. Từng câu kinh phật này uy lực thật kinh khủng, làm cho một người như hắn cũng bị mê muội trong giây lát.
Sau khi nắm giữ được tình hình, Trần Hạo Minh cười rạng rỡ, tại sao hắn lại không nghĩ ra được cơ chứ, dùng âm thanh để công kích. Đấu âm thì hắn là trùm. Dùng âm thanh là một cách cực kỳ hữu dụng để khống chế linh hồn mà năm xưa hắn vẫn dùng. Tuy bây giờ khả năng khống chế linh hồn không dùng được nhưng sử dụng hỗn nguyên lực vào trong âm thanh vẫn có tác dụng gây nhiễu loạn đối phương cực kỳ tốt, đúng là một phương pháp sử dụng sở trường vào trong giao đấu.
- Ha ha, cảm ơn Phật Tổ, nhờ có người mà ta lại nghĩ ra được một cách thức để giao chiến, xin người chỉ giáo giúp.
Cười lớn một tiếng, Trần Hạo Minh chợt im bặt lại, sau đó một tay thì che miệng, một tay đưa ra làm vài động tác kỳ quái:
- Pụp, xì xì cắc… cắc pụp xì xì cắc,…
Người hắn đung đưa nhún nhảy theo từng âm điệu được phát ra. Kể cũng kỳ quái, những thứ âm thanh thật tạp nham xuất ra từ miệng hắn lại phối hợp rất nhịp nhàng, hình thành một giai điệu rất sôi động và lôi cuốn. Nếu mà Trần Hạo Minh hắn trở về kiếp trước thì đã được công nhận là một Beatboxer nghiệp dư rồi.
Bản beatbox của hắn cũng không phải là quá hay, phối âm cũng chưa quá chuẩn nhưng từng nhịp điệu lại ẩn hàm hỗn nguyên lực trong đó, mỗi âm thanh phát ra đều đối chọi lại với kinh phật của Bồ Đề đạt ma. Một khắc trôi qua, lực lượng dường như đã tích tụ quá dày trong không gian, dần dần đè nén, biến dạng, kể cả âm thanh hai bên phát ra cũng trở nên méo mó. Nhưng hai bên đều không dừng lại, cứ thế chỉ thêm một vài giây, khối năng lượng đã không thể chịu nổi nữa mà nổ tung giữa không gian bao la của vũ trụ.
- Bùm! - Vụ nổ khủng khiếp chấn bay cả hai người lùi lại cả vạn dặm, Nữ Oa nương nương dù đã kịp thời thu lại “truyền hình trực tiếp” nhưng âm thanh như tiếng phẫn nộ của ông trời vẫn vang thẳng từ vũ trụ xuyên qua tầng khí quyển truyền xuống mọi ngõ ngách dưới nhân gian, làm những người thường sợ hãi tưởng ngày diệt thế.
Thủy Linh Vũ đứng bên cạnh vừa nãy còn thấy kích động khi hắn có thể đối chiến, lại tò mò cái thứ âm nhạc quái đản của hắn thì bây giờ sắc mặt đã tái lại, lo lắng hỏi Nữ Oa nương nương.
- Âm thanh vừa rồi là cái gì vậy? Hắn sẽ không sao chứ?
Tâm tình hoảng loạn, nàng quên mất cả thái độ cung kính với Nữ Oa, nhưng Nữ Oa nương nương lại không bất mãn gì mà lại mở “Sơn Hà Xã Tắc Đồ” ra tiếp tục truyền hình trực tiếp sau sự cố hỏng tín hiệu.
Hình ảnh hiện lên, cả hai người đều không hề hấn gì, vẫn đang đối chiến nhau rất kịch liệt. Sự thực là vụ nổ đó tuy khủng khiếp nhưng với thân thể của thánh nhân thì không đáng ngại, thánh nhân chỉ thực sự bị thương khi trúng đòn từ các thánh nhân khác hoặc là bị các pháp bảo tuyệt thế đánh lén mà thôi.
Giờ phút này cả hai người đều đang cận chiến bằng quyền cước vô cùng gay gắt.
Bồ Đề đạt ma trong kiếp trước đã hóa thân vượt sông leo núi từ cõi phật tới Trung Hoa để truyền lại võ công Thiếu Lâm, khởi nguồn cho rất nhiều võ thuật trong thiên hạ. Về sau người đời còn có câu “thiên hạ võ công xuất Thiếu Lâm”, Trần Hạo Minh không chắc rằng tất cả võ công Thiếu Lâm có phải là Bồ Đề Đạt Ma truyền lại hay không nhưng việc ông là người truyền thụ lại võ thuật cho Thiếu Lâm đời sau là không thể chối cãi.
Chính vì thế mà quyền thuật và cước pháp của Bồ Đề Đạt Ma vô cùng tinh diệu, Trần Hạo Minh cũng đang phải cố hết sức để đối chiến.
Tạm thời không nói đến lực lượng, bởi vì lực lượng của hai người đều được dung hòa hoàn toàn vào cơ thể, vì thế mà mỗi quyền, mỗi cước đều mang theo lực lượng vô cùng bá đạo. Hơn nữa, trong cận chiến thế này thì việc phân định thắng thua là nhờ vào các kỹ năng, các đòn thế bởi vì trên cơ bản lực lượng của tất cả các thánh nhân và cả Trần Hạo Minh đều không chênh lệch nhau nhiều.
Sự đánh giá về sức mạnh của một thánh nhân là dựa vào những đại thần thông mà họ có thể sử dụng để khắc chế địch thủ chứ không phải là dựa vào lực lượng lớn hay không bởi vì lực lượng của các thánh nhân về cơ bản là vô biên so với bất cứ một tiên nhân nào.
Chính vì Bồ Đề Đạt Ma chưa sử dụng thần thông của mình nên Trần Hạo Minh mới có thể có cơ hội so quyền cước với ông, tuy hơi khó khăn nhưng không hề rơi vào hạ