2 ngày nay Lạc Tuyết Nhan đúng là lo lắng thật.
Nàng vừa mới được gả đến Tiên Loan quốc này, giường mới nằm còn chưa ấm mà chồng đã chết vì thượng mã phong, mấy ngày nay nhưng lời làm tổn thương người như thế nàng nghe không ít. Quan trọng hơn, nếu Trần Hạo Minh chết thì có thể ảnh hưởng đến quan hệ của 2 nước Tiên Loan và Tiên Hạc.
Chứ còn về tình cảm, có lẽ tại hắn là phu quân nàng, lại là người đã lấy đi đời con gái của nàng, tuy là đêm động phòng cũng chẳng vui vẻ gì, nhưng sự thật hắn là chồng nàng là không thể thay đổi, vậy nên trong lòng nàng có một thứ tình cảm khá phức tạp với hắn. Có thể là thương, thương hắn sẽ chết trẻ, hay đúng hơn là cảm giác đồng bệnh tương liên, cảm giác bị mọi người nhìn với ánh mắt kỳ quái ấy nàng đã trải qua. Nên tình cảm của nàng với hắn đó là đồng cảm thì đúng hơn.
- Điện hạ! Điện hạ! Người tỉnh rồi, làm nô tài sợ muốn chết. Người bỏ rơi nô tài, nô tài sống sao được đây... Hu hu!
Tiếng khóc vui mừng của Tiểu Bạch Tử truyền đến làm cắt đứt suy nghĩ của nàng.
- Ừm! Trần Hạo Minh nhẹ nhàng đáp, sau đó chuyển mắt qua Lạc Tuyết Nhan trêu trọc:
- Nương tử à! Nhìn thấy phu quân nàng sống dậy mà nàng không lao vào lồng ngực rộng lớn của phu quân nàng chúc mừng mà sao lại cứ đứng đó trương ra vẻ mặt khó chịu vậy chứ.
- Hừ! Lạc Tuyết Nhan chỉ hừ lạnh một tiếng nhưng trong mắt cũng có vài phần nhẹ nhõm. Nàng không nói gì mà xoay người đi.
Trần Hạo Minh nhìn theo bóng lưng của nàng và lẩm bẩm:
- Tuyệt âm thái huyền! Là tuyệt âm thái huyền! Thảo nào, lão tử giờ mới thấy vận *** chó tốt thật, có khi phải đi cưa nữ thần may mắn về làm lão bà mất.
- Điện hạ! Người nói gì vậy?
- Không có gì, ngươi đi chuẩn bị chút gì ăn đi, ta nghỉ ngơi một chút đã.
Chỉ có hắn mới hiểu hắn may mắn thế nào, khi mà linh hồn hai Trần Hạo Minh dung hợp thì cũng dẫn phát khí tức của hai người dung hợp lại với nhau. Cả 2 đều mang khi cực dương như nhau, nguyên lý cùng dương thì đẩy làm quá trình dung hợp bị cản trở nghiêm trọng, suýt nữa thì dẫn khí bạo liệt làm nổ thức hải của hắn. Đúng lúc đó thì có một cỗ khí tức hàn băng lạnh thấu xương truyền vào, cỗ khí tức cực âm, cực hàn này làm trung hòa, khiến hai cỗ khí tức cực dương kia như thấy chí bảo, thi nhau dung hòa vào cỗ khí tức đó, nhờ thế mới giúp hắn dung hợp thành công. Giờ hắn mới biết cỗ khí tức cực hàn đó là tuyệt âm thái huyền khí, đúng là do lúc hắn hợp thể với Lạc Tuyết Nhan có được, thế mới nói hắn vận *** chó, gặp đại nạn liên tiếp mà vẫn có thể sống sót được.
Tuy hiện giờ cỗ khí âm hàn kia khá nhỏ bé, nói chung là chưa đủ để dung hòa 2 cỗ khí cực dương kia, trong cơ thể hắn bây giờ linh hồn đã dung hòa nhưng khí tức thì chỉ tạm ổn định nhưng mà hắn không lo, chỉ cần nàng vẫn là thê tử của hắn thì để tụ ra khí đó không khó, huống chi cái tuyệt âm thái huyền thể của nàng là do hàn khí nhập hồn , chỉ cần có dương khí của hắn trung hòa thứ hàn khí kia thì đối với nàng không chỉ sống tốt mà còn có thể tu luyện, hắn sẽ giúp nàng.
Với Lạc Tuyết Nhan, Trần Hạo Minh cũng chưa có tình cảm gì nhiều, nhưng dù gì nàng cũng là người phụ nữ đầu tiên của hắn, cũng đồng bệnh tương liên với hắn, có thêm thân phận thê tử và việc khí tức của nàng giúp hắn qua được đại nạn thì cũng đủ để hắn chiếu cố nàng rồi, về điểm