Sau khi đã chiến thắng và thu phục được Cơ Quan, Trần Hạo Minh cũng chưa rời đi luôn mà ở lại để quan sát trận đấu kế tiếp bởi người chiến thắng trong trận đấu này là đối thủ của hắn.
Hắn không hề khinh thường mấy đối thủ này mà ngược lại rất hứng thú với họ. Mới chỉ một tên cơ quan đã có tài chế tạo được cả súng, những đối thủ sau nhất định có tài năng gì đó hơn người, mà cái hắn cần bây giờ chính là nhân tài.
Trên đài thi đấu đã đứng sẵn hai đối thủ trong trận đấu này. Một kẻ là một tên vai u thịt bắp chính hiệu, hắn phải cao tới hơn 2 mét, cả người trông như một ngọn núi tràn ngập lực chấn áp.
Đối thủ của hắn là một tên có vóc người cũng khá bính thường, chỉ cao khoảng gần 1m8, hắn mặc một bộ áo rộng thùng thình màu lục, cả đầu và mặt đều che kín mít nên không ai thấy rõ chân diện mục của hắn. Tên này mang sau lưng một thanh đại kiếm, không hề giống những thứ cương kiếm hay nhuyễn kiếm thường được sử dụng trên Tiên Linh đại lục làm người ta cảm thấy hứng thú với cách sử dụng kiếm của tên này.
Sau khi trọng tài tuyên bố bắt đầu thì cũng lui xuống dành lại lôi đài cho hai người. Tên to cao kia cười hung ác một tiếng rồi lao thẳng về phía đối thủ tung một quyền mang theo lực phá vạn cân.
Người mặc lục y cũng không tùy tiện ngạnh kháng mà lợi dụng thân pháp nhanh nhẹn tránh sang một bên, sau đó lại tung một chưởng vào ngực của tên to cao, ở những vòng trước thì hắn chỉ dùng một chiêu này để hạ gục đối thủ của mình.
Nhưng tên to cao kia lại không hề nhúc nhích, đôi lông mày sâu róm cũng chỉ hơi nhíu nhíu lại biểu hiện sự đau đớn rồi lại dãn ra, ánh mắt lóe lên. Bàn tay như sắt thép của tên to cao thừa thời cơ nắm chặt lấy tay của người mặc lục y, ý đồ đập mạnh hắn xuống lôi đài.
Người mặc lục y bị che kín mặt nên không ai thấy biểu tình của hắn, chỉ thấy hắn nhanh chóng lấy cánh tay còn lại nắm lấy chuôi kiếm sau lưng, rút ra và chém thật mạnh về phía đối thủ. Tên to cao cũng thất kinh bỏ tay ra, khổ sở lăn một vòng mới tránh được, thanh đại kiếm bổ thẳng xuống đài cắt ra một cái rãnh sâu hoắm mà sắc lẹm, chia lôi đài ra thành hai nửa.
Người mặc lục y cũng không cho tên to cao kia cơ hội mà phản đòn, hắn đã phải rút kiếm chứng tỏ tên kia rất mạnh. Vận công lực toàn thân, hắn bạt một kiếm vào thẳng ngực tráng hán kia, là bạt chứ không phải là chém, chỉ thấy ngực tráng hán kia bị bạt trúng lõm vào khoảng một tấc, cả người cũng như đạn pháo bắn thẳng ra ngoài lôi đài, hộc ra một ngụm máu rồi nằm im không nhúc nhích.
Người mặc lục y thắng, đó sẽ là đối thủ của Trần Hạo Minh trận tiếp theo. Hắn cũng cảm thấy cực kỳ tò mò với lực lượng của người kia sử dụng. Trong khoảnh khắc mà hắn phát ra lực lượng ấy, Trần Hạo Minh chỉ cảm thấy trong đó tràn đầy mộc lực, lại không hề giống chân khí hoặc chân nguyên của tu chân giả.
Nên nhớ trên Tiên Linh đại lục này dù có công pháp tu luyện mộc lực nhưng sẽ chuyển hóa mộc lực thành chân nguyên trong cơ thể, còn lực lượng của người kia thuần túy chỉ là mộc lực, hoàn toàn không cần luyện hóa làm hắn thấy thật kỳ lạ.
Nhìn theo bóng hình màu lục kia biến mất phía