Bây giờ thì Trần Hạo Minh mới hiểu ra, tất cả những việc tranh đoạt, nhẫn nhịn, quy tắc này chỉ vì sức mạnh, nguồn sức mạnh tối thượng của thế giới này mà thôi.
Sau khi Trần Hạo Minh nghe được những lời của Thông Thiên Giáo Chủ thì lại chìm trong suy nghĩ.
Trước đây hắn vẫn luôn băn khoăn về việc phải tham gia tranh đoạt cùng với các thánh nhân, nhưng bây giờ thì hắn lại hoàn toàn cam tâm tình nguyện tham gia vào đó.
Đơn giản là hắn cũng muốn có cơ hội để đoạt được nguồn sức mạnh kia, để trở thành một tồn tại ngang với Hồng Quân Đạo Tổ, để không bị ông khống chế nữa.
Lúc đó hắn có thể chân chính tiêu diêu tự tại đứng trên đỉnh thế giới này, không bị ai ước thúc, chèn ép cả.
Đang định hỏi về thế lực của các giáo phái kia thì Nữ Oa nương nương lại nói:
- Thực ra theo suy nghĩ của bọn ta thì trường phái tu luyện thứ ba là để dành cho người của Vô Thần đại lục.
- Vô Thần đại lục? - Trần Hạo Minh sửng sốt, trên thế giới này còn có một đại lục thứ ba sao?
- Đúng vậy, đó là một đại lục hơi nhỏ hơn so với Thần Linh và Tiên Linh đại lục, ban đầu thì ở đó chỉ có một chủng tộc, chủng tộc đó không thể tu luyện bất cứ thứ gì nên mới tồn tại trên cái đại lục đó. Vô Thần đại lục là một đại lục có pháp tắc cực mạnh, người nào chỉ cần có một chút tu vi đến đó thì sẽ bị giáng địa kiếp, thiên kiếp xuống liên miên. Chỉ có thánh nhân như chúng ta mới không bị như vậy. Cũng chính vì thế mà nơi đó không thể tồn tại bất cứ một tu sĩ nào.
Về sau ở Thần Linh đại lục và Tiên Linh đại lục đều có một chủng tộc không thể tu luyện nên bị chèn ép quá nhiều. Họ không chịu nổi nữa và di cư, đến khi tìm được Vô Thần đại lục thì có thể nói đó là thiên đường của bọn họ vì tất cả đều chỉ là phàm nhân, không hề gặp phải những sự uy hiếp khủng khiếp từ thần tiên nữa. Cũng vì thế mà từ đó trên Vô Thần đại lục tồn tại ba chủng tộc khác nhau. Nhưng theo chúng ta thì cách tu luyện thứ ba rất có thể là dành cho những người đó và địa điểm tu luyện tốt nhất chính là Vô Thần đại lục.
Trần Hạo Minh nghe thế thì rung động trong lòng, thiên kiếp địa kiếp liên miên không phải là điều kiện tốt nhất để hồn giả tu luyện hay sao? Nhưng mà năm xưa hắn cũng phải đến độ kiếp kỳ mới đủ sức mạnh để chịu được lôi kiếp, họ là người thường thì chịu đựng sao được những thứ đó để tu luyện đây. Vì thế hắn cũng không suy nghĩ thêm nữa.
Trần Hạo Minh thay đổi chủ đề nói:
- Được rồi, hai người nói với ta những chuyện đó để làm gì chứ?
Thông Thiên giáo chủ nói thẳng:
- Ta cũng không dám giấu, ta muốn cùng lão đệ liên hợp để cùng tranh đoạt khí vận, bây giờ thế lực của bọn ta tuy không sợ Tiên Nho môn và Tiên Đạo môn nhưng lại bao hàm những chủng tộc không phải loài người. Muốn tranh đoạt khí vận trong nhân gian với hai giáo đó là rất khó khăn. Nhưng ta nghĩ là lão đệ thì có thể làm được điều đó, còn về việc thế lực cao tầng thì ta sẽ giúp lão đệ kiềm chế.
Trần Hạo Minh nghe thế thì động tâm. Bây giờ thế lực của hắn đúng là cũng khá lớn nhưng chỉ là tranh đoạt trong nhân gian. Thế lực của Nguyên