Trần Hạo Minh quyết định hắn cùng với Thủy Linh Vũ sẽ cùng đi xử lý mấy đám cường đạo này bởi vì hắn thì cần ở đó để quyết định xem nên xử lý thế nào nhưng không ra tay, người ra tay sẽ là Thủy Linh Vũ.
Nhưng lúc này thì Thủy Linh Vũ lại tự dưng nhất quyết không chịu đi theo, mặc cho Trần Hạo Minh dỗ ngon dỗ ngọt thế nào cũng không chịu. Đùa à, bình thường đã bị hắn trêu đùa không chịu nổi, bây giờ dù thực lực của Thủy Linh Vũ đã hồi phục được một phần, thừa sức đối phó với cả tiên nhân bình thường nhưng đối với Trần Hạo Minh thì vẫn là vô lực a. Chẳng may mà đi một mình với hắn cô nam quả nữ ai biết hắn có dở trò cầm thú không, dù sao thì bản chất của tên này cũng chẳng tốt lành gì.
Trần Hạo Minh rất bất đắc dĩ, “thuê” cô nàng này về chính là để nàng giúp hắn mấy việc thế này, hắn cũng không muốn mấy lão bà của mình chém chém giết giết quá nhiều, có thể tạo nghiệp quá nặng thành ra phiền phức. Còn Thủy Linh Vũ do đã làm hạn hán cả một vùng trong bốn trăm năm, không biết bao người không chết thì cũng tan cửa nát nhà vì nàng ta, cả một thân đều là nghiệp chướng. Bây giờ có gây thêm nữa thì Trần Hạo Minh cũng thừa sức đỡ cho nàng không bị thương tổn.
Trần Hạo Minh thấy ngon ngọt không được bắt đầu giở thói vô lại:
- Này, tỷ tỷ nàng mà không chịu đứng lên thì qua đêm nay, khi mà nàng không còn là tỷ tỷ của ta nữa thì ta cho nàng làm thông phòng nha đầu đó.
Thủy Linh Vũ nghe đến đó thì thân mình run lên, hai mắt mở chằm chằm ra Trần Hạo Minh giống như sắp phát hỏa, nhưng sau đó tròng mắt lại đảo đảo, rất là nhạy cảm xuất hiện hai giọt nước mắt long lanh. Khuôn mặt xinh đẹp tựa như tiên tử kia trở thành tái nhợt, rất là đáng thương quay ra nhìn hai nàng Huyền Cầm và Tuyết Nhan, dáng vẻ y hệt tiểu cô nương sắp bị “tú ông” đem bán vậy. Hai nàng Huyền Cầm thấy vẻ mặt này của Linh Vũ thì mềm lòng, trừng mắt như sắp ăn thịt Trần Hạo Minh làm hắn rụt cổ lại, ngậm mồm không nói nữa.
Thủy Linh Vũ thấy “khổ nhục kế” có hiệu quả thì đắc ý, từ nay về sau