CHƯƠNG 133: KHẨU VỊ CỦA THÁI TỬ RẤT ĐẶC BIỆT
Editor: Luna Huang
Nét mặt của Trầm Nhan Hoan cuồng ngạo, nhưng trong lòng thập phần lo lắng. Nếu là nàng cùng Tân Duyệt nháo như thế thì còn dễ nói, có cha ở, nàng từ trước đến nay vô pháp vô thiên. Nhưng đổi thành Vu Xá Nguyệt… Nàng sợ rằng chịu không nổi.
Nên Trầm Nhan Hoan suy nghĩ một chút, nàng tốt nhất làôm thiệt vào người, đến lúc đóđể cha tận lực cứu người mới tốt.
Bên kia, Tân Duyệt ngã sấp xuống trên người Vu Lưu Vân, một thân lăng la tơ lụa cùng chu sai phỉ thúy đều loạn thất bát tao. Nàng quơ loạn tứ chi, thập phần chật vật quay bọn thị vệ do do dự dọa nộ hô: “Các ngươi mù sao! Đều nhìn không thấy nàng động thủ sao! Các ngươi còn không mau bắt nàng lại cho ta! Ta muốn đến trước mặt phụ hoàng trị tội của nàng ——”
“Công, công chúa…” Vu Lưu Vân bị nàng áp, vừa nghe lời này sốt ruột dùng sức đẩy người trên người.
Tân Duyệt quay đầu lại cả giận nói: “Vu Lưu Vân, nhà các ngươi đây là ra vật gì vậy! Quả thực hỗn trướng!”
Bên này mấy người hỏng, thiên kim tiểu thư chung quanh đều đã tránh ra, duy có mấy thị vệ vây bắt các nàng. Các tiểu thư dậm chân dậm chân, tại sao có thể như vậy…
Điền An Nhiên vốn cũng có thể chạy, nhưng nàng thấy Tân Duyệt ngã nhào trên đất, liền do dự một chút, cuối cùng vẫn là cắn răng một cái đã chạy tới đỡ người. Câu cửa miệng đều nói đến cảm động nhưđưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, thời gian bản thân như vậy còn hỗ trợ, đến lúc đó Tân Duyệt nhất định sẽ nhớ nàng tốt!
Lần này, người không quan hệđều lẫn mất xa xa, người có quan hệđều bị thị vệ vây quanh ở, trong nháy mắt phân biệt rõ ràng.
Mấy thị vệ kia có chút hơi khó, bọn họ không ít đánh nhau với Trầm Nhan Hoan, thực sự không muốn bịđánh a. Thế nhưng công chúa bên kia… Mấy người này liếc nhau, vẫn là kiên trì động thủ.
Kết quả… Trầm Nhan Hoan bị Khương Doanh nhìn chằm chằm căn bản không có cách nào khác động, chỉ thấy một mình Vu Xá Nguyệt khởi thủ a. Bàn tay trần của nàng nghênh đón, lấy một địch nhiều một điểm cũng không chịu thiệt! Nhìn người chung quanh toàn bộ vẻ mặt kinh ngạc.
Công phu của Vu Xá Nguyệt thập phần tân kỳ, nhìn tựa hồ không hề toàn dựa vào nội lực xảo kình, nhưng từng chiêu từng thức đều rất tinh chuẩn, hai ba cái đánh ngã hai đại nam nhân trước mắt, loại chiêu thức này bọn họ chưa từng thấy qua.
Trầm Nhan Hoan tuy rằng bị Khương Doanh nhìn chằm chằm không có thể nhúng tay, thế nhưng cũng không ngừng nghiêng đầu nhìn, vốn có nàng còn dựđịnh mau chóng giải quyết Khương Doanh, tiến tới cứu Vu Xá Nguyệt, nhưng bây giờ hoàn toàn không cần a! Không nghĩ tới công phu của tiểu ni tử này cư nhiên tốt như vậy, Trầm Nhan Hoan thập phần kinh hỉ.
Tiên Quả thấy tiểu thư nhà mình phân tâm, nhịn không được ở bên kêu lên: “Ôi tiểu thư, ngươi cẩn thận a…” Nữ nhân xấu kia còn nhìn chằm chằm, lúc này cũng đừng nhìn người khác a!
Một mảnh nhỏ rối loạn toàn bộ.
Hai nữ tửở một bên đối trì bất động, mặt khác ba người trên mặt đất cuốn thành một đoàn, còn có một người đánh nhau với một đống thị vệ… Phản chính người xem hoa cả mắt.
Bất quá dù sao mấy cái kia đều là thiên kim tiểu thư mỹ danh tại ngoại, có mấy nam tử còn tiến lên trước muốn anh hùng cứu mỹ nhân.
Chỉ tiếc đao quang kiếm ảnh của thị vệ không có mắt, bọn họ không có binh khí cũng không dám liều mạng xông lên.
Bên kia, Điền An Nhiên ra sức kéo Tân Duyệt đứng lên, Vu Lưu Vân phía dưới đẩy hỗ trợ.
Nhưng mà trước mắt Tân Duyệt có tóc cùng lưu tô của trang sức, bên chân còn có làn váy cùng dây vải, nên nửa ngày cũng đứng lên không nổi.
Vu Xá Nguyệt buông lỏng ngăn cản thế tiến công, thân hình theo thị vệ hoảng động, nàng nhìn thấy lưng Điền An Nhiên hướng mình, đang rất cố gắng.
Ánh mắt của nàng hơi nheo lại, nàng cũng không quên, hôm nay Điền An Nhiên tìm tra trước, những lời châm chọc nàng còn quanh quẩn bên tai. Đối với một vị một vị cô nương nhiệt tình chủđộng như thế, nàng làm sao có thể không ra tiểu táo hảo hảo chiêu đãi?
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên thể lực chống đỡ hết nổi lảo đảo một bước, động tác cũng biến thành hoảng loạn lên, nỗ lực tránh tay của thị vệ. Rõ ràng lúc nãy còn thành thạo, nhưng rất nhanh thì chật vật tránh né.
Trầm Nhan Hoan thầm mắng một câu, thế nào mới khoa tay múa chân hai ba cái, còn không nhìn ra lý do liền không được rồi a? Nàng đang muốn xông lên phía trước, kết quả Khương Doanh kéo dài qua một bước, che ở trước mặt nàng.
——
Sợ rằng Khương Doanh là hiện tại đắc ý nhất. Đến bây giờ, nàng ngoại trừ trước nói qua nói mấy câu, sau đó cũng chỉđứng ở chỗ này mà thôi. Sự tình huyên lớn như vậy, công chúa và Vu Lưu Vân đều như vậy, Vu Xá Nguyệt trên cơ bản là chết chắc.
Mà nàng, cực ít bị liên lụy. Khương Doanh may mắn, may là nàng cố kỵ cửđộng lần trước của Vu Xá Nguyệt, ngày hôm nay cóđầu óc hơn.
Trong cơn giận dữ, Trầm Nhan Hoan muốn lột một lớp da của Khương Doanh. Nhưng lúc này Vu Xá Nguyệt nhu nhược né tránh, hai ba cái vòng qua thị vệ, đột xuất vòng vây liền đi qua chỗĐiền An Nhiên.
Nha hoàn của Điền An Nhiên hét rầm lên, nhưng màĐiền An Nhiên đưa lưng về phía bên này, đầu đầy mồ hôi, không hề phát hiện.
Lập tức, Điền An Nhiên chỉ cảm thấy đầu vai trầm xuống, chợt nghe Vu Xá Nguyệt ở bên tai nàng mảnh mai hô: “Ai nha ~ làm ta sợ muốn chết! Van cầu các ngươi không nên a ~”
Trong lòng Điền An Nhiên run lên, nàng còn chưa phản ứng kịp, thân thể liền bay ra sau.
Tân Duyệt vốn cóđược kéo lên một nửa, nhưng Điền An Nhiên buông lỏng tay như thế, nàng lại mạnh quăng ngã trở lại, một lần nữa đập vào trên người Vu Lưu Vân.
Vu Lưu Vân rốt cục nhịn không được ai kêu một tiếng, đây đại khái là nàng từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên lớn giọng như vậy.
Kinh hoảng Điền An Nhiên không hề chống lại lực của Vu Xá Nguyệt, bịép chắn giữa Vu Xá Nguyệt cùng thị vệ. Vừa rồi Vu Xá Nguyệt còn có thể thượng qua hai chiêu, hiện tại tựa hồ là trở nên tay trói gà không chặt, chỉ có thể trốn ở phía sau Điền An Nhiên mảnh mai cầu xin tha thứ.
Đầu óc của Điền An Nhiên trống rỗng,