CHƯƠNG 150: TA KHUYÊN NGƯƠI ĐỌC SÁCH NHIỀU NÓI ÍT LẠI
Editor: Luna Huang
Mà Vu Lệ Hương thất vọng lắc đầu thở dài, ai ~ quả nhiên a, vô luận các nàng làm như thế nào, địa vị của Vu Lưu Vân đều là. Không có cách nào rung chuyển ~ huyết mạch cao thấp quyết định tất cả của các nàng, nên sinh ra liền không có lựa chọn khác.
Nàng vốn còn trông cậy vào Vu Xá Nguyệt có thể cho tỏa tỏa nhuệ khí của Vu Lưu Vân, xuất một chút khí cho mấy người các nàng…
Vu Lưu Vân đi ngang qua bên người Vu Xá Nguyệt, nàng còn cốý ngạo nghễ liếc Vu Xá Nguyệt một mắt, trong mắt khiêu khích cùng giễu cợt phi thường rõ ràng, tựa hồ là biểu thị công khai thân phận của bản thân không thể rung chuyển vậy.
Nhưng tất cả trong mắt của Vu Xá Nguyệt chỉ là ngạc nhiên cùng buồn cười, tấm tắc, chẳng lẽ nói tất cả Vu Lưu Vân tạo ra sắp bắt đầu tan vỡ rồi sao? Ngay từđầu Vu gia đại tiểu thư cao lãnh không đểý tới ánh mắt thế tục ở bách hoa yến mất tích rồi sao?
Lão thái thái nhìn mấy người các nàng phân biệt chọn lựa vòng tay, rốt cục bắt đầu nói điểm chính.
“Mấy ngày này các ngươi vì bách hoa yến chuẩn bị cũng đều mệt mỏi, hảo hảo ở nhà nghỉ ngơi một chút đi. Tử Kỳ bên kia cũng có thư về, đại khái còn ba ngày, bọn họ sẽ trở về. Đến lúc đó lại phải bận rộn vài ngày.”
“Thực sự sao!” Được tin tức này, ánh mắt của Vu Lưu Vân chợt sáng ngời, vốn là vẻ lo lắng tựa hồ cũng tán đi.
“Vậy thật tốt quá…” Vu Lệ Hương cũng kích động, vành mắt của nàng phiếm hồng, bởi vì nàng đã hơn nửa năm không gặp qua huynh đệ sinh đôi với nàng rồi.
Trong phòng một trận mừng rỡ, nhưng chỉ có Vu Tịnh Hoa là thất vọng thở dài một tiếng, đối với tin tức này cực không tình nguyện.
Vu Xá Nguyệt nhìn phản ứng của mọi người, đây thật có thể nói là mấy nhà vui mừng mấy nhà buồn a. Không biết các huynh đệ chưa từng gặp gỡ này đối với nàng mà nói, có phải cũng cóý nghĩa them nhiều địch nhân không giải thích được hay không.
Vừa nghĩ tới nam đinh rốt cục cũng sắp trở về, lão phu nhân liền hết sức vui mừng.
Nàng cảm thán nói rằng: “Tử Kỳ bọn họ cũng rốt cục học thành trở về, tướng phủ ta cuối cùng là có nam đinh ở nhà rồi. Ai… Phỏng chừng bọn họ lần này trở về cũng sẽ không đi nữa, nếu sau này có thểở nhà lâu dài, vậy có rất nhiều thứđều phải đặt mua mới một lần. Mẫu thân các ngươi nếu là không giúp được, có cái gì không nghĩ tới, mấy người các ngươi cũng đều giúp một tay. Dù sao đều là người trong nhà, biết chưa.”
“Vâng.” Vu Lệ Hương hưng phấn liên tục gật đầu, nàng nhất định sẽ giúp Tử Minh đặt mua tất cảđồ dùng!
Lệ khí lúc nãy của Vu Lưu Vân chậm rãi bình phục, nàng như làăn thuốc an thần, có Tử Kỳở chỗ này, tướng phủ này chính là thiên hạ của huynh muội bọn họ. Ngày lành của những người này chấm dứt!
Vu Xá Nguyệt giả vờ tò mò hỏi: “Ca ca đệđệđều là học thành trở về, vậy cha nhất định sẽ an bài chút chuyện vặt cho bọn hắn lịch luyện chứ? Vậy có thể bề bộn nhiều việc hay không? Đến lúc đó Nguyệt nhi có phải không thể cấp thêm phiền cho các huynh đệ hay không.”
Lão thái thái suy tư nói: “Tạm thời cũng sẽ không, vẫn là phải hiểu biết triều thần vương quyền quý tộc trước mới là quan trọng. Lại nói tiếp cái này… Chờ bọn hắn trở về, mấy người các ngươi vừa lúc cũng có thể học một ít Tử Kỳ bọn họ. Trong ngày thường cũng xem ít sách đi, có cái gì không hiểu lại không tiện hỏi người khác, liền len lén đi hỏi huynh đệ các ngươi một chút, chớ sợ cái gì hận hay không bận.”
Lão phu nhân vừa nói như vậy, mấy cô nương đều liên tục gật đầu đáp lời. Chỉ có Vu Lệ Hương thoáng cái ngây ngẩn cả người, nàng nhanh mồm nhanh miệng nói: “Ai, tổ mẫu, ta không muốn đọc sách a.”
Nàng vừa nói xong, Vu Xá Nguyệt kinh ngạc nhìn nàng. Nhưng mà mấy nàng khác không cảm thấy rất kỳ quái.
Vu Lệ Hương tiếp tục nói: “Mấy nữ hài tử chúng ta, tổ mẫu bảo chúng ta đọc sách làm cái gì a, đọc cũng không dùng được.” Có cái công phu kia không bằng tú hoa, đi ra ngoài đi dạo miếu hội một chút.
Phu nhân chỉ biết cười nói: “Ngươi nha, lớn như vậy còn không hiểu chuyện, chỉ muốn chơi làm sao có thểđược. Ngươi là tiểu thư khuê các, trường hợp đến các tích lớn làm sao có thể không có kiến thức được. Huống hồ nếu là ngươi sau này làm chủ, đó là phải muốn xen vào đểý nội vụ toàn gia. Cũng không thể chữ lớn không biết mấy chữ, đến sổ sách cũng sẽ không biết xem a. Tuy rằng cũng không tất học sâu, nhưng ít ra phải học đại khái.”
“Ai…” Vu Lệ Hương ai thanh thở dài, đều nói nam tử phải khảo thủ công danh, nữ nhân các nàng làm gì phải học cái này a…
Vu Tịnh Hoa cười nhạo nói: “Tứ muội muội coi như là vì sau này được làm chủ mẫu mà chuẩn bị, học vấn này cũng không khỏi không học một ít a.”
Vu Lệ Hương dĩ nhiên không nghe được ý tứ thực sự của nàng, còn thất vọng gật đầu. Vì sinh hoạt phú quý sau này, nàng nỗ lực cũng nhiều lắm.
Lão phu nhân nhìn hình dạng trong lòng phát sầu này của tôn nữ nàng, muốn ăn ngon lại làm biếng, sau này thế nào gả người quản gia a.
Vu Xá Nguyệt mấy người ngồi một hồi ở Quần Tinh trai, sau lại lão phu nhân nói thân thể mệt mỏi, các nàng liền đều đứng dậy rời đi.
Mấy cô nương chân trước vừa đi, chân sau Khương Tình Tuyết lại tới, nàng nhìn trong viện này —— có lẽđúng làánh mắt dài quáđi.
Một lát sau, trong phòng nhỏ nội đường.
Cửa sổđóng chặt, yên vụ trong lư hương bay ra lượn lờ. Lão phu nhân nghiêng dựa vào gối thêu hoa mặc lục sắc, trong tay đang cầm một chén trà nóng, một đôi mắt tinh minh của nàng cẩn thận quan sát Khương Tình Tuyết trước mắt.
Khương Tình Tuyết thoạt nhìn một đêm không ngủ, bộ dáng của nàng thập phần uể oải, đáy mắt bầm đen son phấn đều không che được, ngồi ở trên ghế như sắp lảo đảo.
Lão phu nhân nhấp một ngụm trà nói: “Ngươi mang bộ dáng này tới tìm ta, là có chuyện gì a.”
Khương Tình Tuyết khốn đốn mà mệt mỏi nói rằng: “Nương, trong lòng ta đây luôn lo lắng, càng nghĩ vẫn cảm thấy nên qua đây nói cho người.”
Lão thái thái cau mày hỏi, “Đến cùng làm sao?”
“Nguyệt nhi nàng… Ai, người không phát hiện, nàng chỉ là biểu hiện tốt ở bách hoa yến. Thế nhưng trong ngự hoa viên trước bách hoa yến… Ta nghe người ta nói, là nàng làm hại Lưu Vân xấu mặt trước mặt thái tử, làm hỏng tiểu thưĐiền gia, thậm chí,