CHƯƠNG 185: MẠNH MẼ GIA HÍ
Editor: Luna Huang
“Phụ thân cảm thấy ta còn phải ra ngoài lịch lãm nhiều thêm mấy năm nữa, hai năm qua phải theo đại ca xuất nhâm, tham dự nhiều hơn tích góp từng chút kinh nghiệm.” Vu Tử Minh là có chút thất vọng, hắn tự nhận mười lăm cũng không có ít hơn Vu Tử Kỳ a, đáng tiếc một thân năng lực hoài bão tạm thời không chỗ thi triển.
“Như vậy xem ra, Tử Minh cũng không có thể nhàn rỗi a…”
Vu Tử Kỳ lập tức đoạt lấy lời của Vu Tử Minh, rất có cảm xúc gật đầu phụ họa, “Nói đúng a, vì phải làm quen với các vị quan liêu, lại phải sớm biết rõ tất cả công việc lớn nhỏ của tiền nhiệm. Nên mấy ngày qua vẫn chưa có ngừng, đây cũng là ly do không có rảnh rỗi ngồi với các vị a.”
“Loại sự tình này nhanh chậm thì thế nào, chỉ cần có thể rỗi rãnh là tốt rồi.” Tân Chỉ thảnh thơi cạn một ly rượu trái cây, ý vị thâm trường mắt liếc về phía Vu Lưu Vân. Từ bách hoa yến ngày ấy nói xong, hắn chờ thật lâu…
Vu Lưu Vân vốn là im lặng nghe không lên tiếng, nàng nghe tiếng ngẩng đầu lên, một chút liền cùng ánh mắt của Tân Chỉ giao nhau. Ánh mắt của Tân Chỉ mang theo một chút ái muội để trong lòng Vu Lưu Vân một trận phiền táo chán ghét, nàng liền nhanh lên tránh mắt về phía khác.
Mấy người khác đều là biết Tân Chỉ đã từng ( có lẽ bây giờ cũng vậy) si mê Vu Lưu Vân, tự nhiên là cho rằng Tân Chỉ lại muốn bệnh cũ tái phát muốn đùa giỡn người.
Vu Tử Kỳ nhanh lên xóa trọng tâm câu chuyện, nói đến cảnh sắc của Vân Thư Viên.
Mọi người đang cười nói, Điền An Nhiên tiến tới thấp giọng nói với Khương Doanh: “Ai, thưòng lui tới đều không thể thấy Tiết công tử xuất hiện, ta còn tưởng rằng hắn là mọt sách, chỉ biết là ở nhà đọc sách, hôm nay thế nào hắn cũng đến?”
Nói đến Tiết Yến a, thật đúng là đạm bạc đến cảnh giới nhất định rồi, nếu như Điền An Nhiên nhớ không lầm… Người này đến Bách Hoa yến cũng không có hứng thú! Có người nói hắn là người duy nhất ở Long Phục, một lần cũng không chịu tham gia Bách Hoa yến.
Tuy nói trên danh nghĩa là Bách Hoa yến đến tuổi có thể tham gia, cũng không có quy định đặc thù gì. Nhưng qua nhiều năm như vậy tạo thành phong tục rồi, hắn rõ ràng thân thể tốt như vậy, nhưng là một lần lại một lần không đi, cũng thật sự là quá có cá tính.
Nếu như nói người này hết sức bình thường, hơn nữa các loại trường hợp cũng không chịu tham gia, tình huống bình thường đó nhất định là không người biết hắn. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn tài hoa hơn người, danh tiếng lại lớn, Long Phục có không ít tài nữ chung tình với hắn.
Hôm nay Điền An Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy “Nhân vật trong truyền thuyết” này, thật sự là quá tò mò.
Khương Doanh liếc mắt Tiết Yến một cái, khóe miệng lập tức kéo, mang theo chút kiêu ngạo nói: “Ngươi không biết đi, Tiết công tử cùng Tử Kỳ ca ca trước đây học cùng một lão sư, quan hệ vẫn là tốt. Chỉ là sau này Tử Kỳ ca ca đi… Hôm nay Tử Kỳ ca ca gọi hắn đến, vậy hắn tuyệt đối là phải nể tình.”
Vọng Thư Uyển
Điền An Nhiên xuy cười một tiếng, “Khó có được nghe ngươi gọi người ca ca, ca ca.”
“Ta gọi một mình Tử Kỳ ca ca.” Khương Doanh đắc ý trừng Điền An Nhiên một mắt, nàng là người lớn nhất trong của thái quốc công phủ, từ nhỏ cũng chỉ có biểu ca như Vu Tử Kỳ lớn hơn nàng mấy ngày, vị tiểu ma nữ đanh đá này, chỉ có Vu Tử Kỳ có thể trị được.
Điền An Nhiên ngồi trở lại vị trí của mình, chỉ lén nhìn gò má của Tiết Yến, thầm nghĩ người này thật đúng là khó thấy, chính là độc hành quá đặc biệt, như vậy không giống người, cũng không biết là tốt hay xấu a.
——
Lúc này, Anh Đào cũng đã trở về. Nàng lặng yên đi tới bên người của Vu Lưu Vân thấp giọng nói: “Đại tiểu thư…”
Vu Lưu Vân quay đầu lại quan sát phía sau Anh Đào một lát, mới kinh ngạc hỏi: “Người đâu?”
Anh Đào đang muốn nói, Tân Chỉ lớn tiếng hô: “Ai, Vu Xá Nguyệt đâu? Ngươi gọi đến chưa?”
Vu Lưu Vân tức giận, Anh Đào nhìn xung quanh một chút, phát hiện tất cả mọi người đã đến đủ, liền thẳng thân thể ủy khuất nói, “CÁi này… Tam tiểu thư nàng nói không đến.” Thanh âm ra miệng của Anh Đào còn có chút run rẩy, như sắp khóc.
Nghe được Vu Tịnh Hoa nhìn có chút hả hê, chẳng lẽ Anh Đào cũng bị nàng đánh?
“Không, không đến? ! Nàng vì sao không đến?” Vu Lưu Vân nhíu mày, nhịn không được trao đổi một ánh mắt với Vu Tử Kỳ. Nàng nghĩ đến rất nhiều biện pháp ứng đối biến cố, nhưng căn bản sẽ không nghĩ tới Vu Xá Nguyệt trực tiếp không đến a!
“Vâng, là tam tiểu thư nàng nói… Nàng, nàng phải tránh mặt…. Bên này quá nhiều người…” Thanh âm của Anh Đào rất thấp, phía sau hầu như nghe không được. Nàng thật sự là không thể nói những lời châm chọc tiểu thư nhà mình này trước mặt nhiều người như vậy a.
Thế nhưng những thứ này cũng đã đủ rồi, hai chữ này “tránh mặt” vừa ra miệng, không khí chung quanh liền bất đồng. Vu Lưu Vân thoáng cái liền đứng lên, hai tay nàng nắm chặt sắc mặt khó coi, nếu là không có ngoại nhân, lửa này của nàng nhất định là phát ra ngoài rồi…
“Lưu Vân.” Vu Tử Kỳ hờ hững gọi nàng.
Vu Lưu Vân buông tay ra một lần nữa ngồi xuống, nhưng hiển nhiên là tức giận đến không nhẹ.
Mạc Vân Sanh phá vỡ bầu không khí cứng ngắc, cảm khái nói: “Ha ha, nguyên lai tư lý của Vu tam tiểu thư này là như thế… Có tính cách như vậy a.”
Tiết Yến cũng thập phần nhận đồng ý gật đầu phụ họa, từng ngốc từng điên, từng thông minh từng kinh diễm, tính cách này cũng nói ra được a.
“Thật đúng là như vậy.” Điền An Nhiên tự tiếu phi tiếu châm lửa nói: “Ta nói Lưu Vân a, tam muội muội này của ngươi thật đúng là làm bộ mười phần. xem buổi gặp mặt này của chúng ta nói như chuyện bất kham gì, đây… Thật đúng là có chút cuồng ngạo a.”
trong ánh mắt mang theo của một tia chẳng thèm cùng thất vọng Điền An Nhiên nhìn Vu Lưu Vân. Hôm nay nàng qua đây, hoàn toàn là bởi vì trước Vu Lưu Vân nói ngày hôm nay nhất định sẽ làm cho Vu Xá Nguyệt xấu mặt. Điền An Nhiên vẫn ký hận trứ Vu Xá Nguyệt xé y phục của nàng, đương nhiên nguyện