CHƯƠNG 235: XÚC PHẠM CỦA NGƯỜI NHÀ CHỒNG
Editor: Luna Huang
Trong lòng Vu Xá Nguyệt lại là bất đắc dĩ lại là giận, những người này cái gì cũng không muốn nói cho nàng biết, nhưng hết lần này tới lần khác nàng luôn hỏi điểm mấu chốt.
Bất quá nàng vừa phát hai ngọn lửa vô danh, hiện tại tâm tình ổn định hơn. Chỉ lạnh lùng hỏi A Ly, “Các ngươi đối với nàng như thế không sao chứ? Trắc phi nương nương đây chính là chân chủ tử.”
“Hiện tại chỉ có thể như vậy.” A Ly khẽ lắc đầu, “Chỉ cần thái phi nương nương không đến ——”
Lời hắn còn chưa dứt, Vu Xá Nguyệt đã nhìn thấy cổng vòm sau lưng vị quý phụ kia tràn vào một đống thị nữ. Một đống thị nữ này rất cung kính vây quanh một lão thái thái quý khí phúc hậu, một đám người hô lạp lạp liền vào trong.
Vu Xá Nguyệt quay đầu lại vỗ vỗ vai của A Ly thở dài nói: “Huynh đệ, miệng thật tốt a”
A Ly khổ sáp, “Cái này không thể ngăn. Tam tiểu thư, lúc này toàn bộ nhờ vào ngươi.”
——
Lão thái phi vội vàng đi vào cửa, vị trắc phi nương nương kia đứng bên ngoài thật lâu cũng liền theo vào nhà, lần này trái lại không ai ngăn nàng.
Vu Xá Nguyệt đang ngồi ở bên giường của “Ngự Cảnh” dự định khóc, kết quả lão thái phi vừa vào cửa không nói hai lời dùng hộ giáp chỉ vào mũi của Vu Xá Nguyệt cao giọng quát lớn, “Ngươi cút ngay cho ta!”
“Vâng ——” Móng tay dài thẳng tắp chỉ vào mặt, Vu Xá Nguyệt mau lắc mình một cái tránh sang một bên, trễ một bước nữa sẽ hủy dung của nàng.
A Ngôn vẫn không nhúc nhích giả bộ bất tỉnh, lão thái phi đi tới bên giường, khi nàng nhìn thấy máu trên mặt chưa khô cùng thương trên cổ của Ngự Cảnh, kích động cả người đều run run, nước mắt thoáng cái chảy ra. Nàng vô cùng đau đớn chất vấn: “Đây là có chuyện gì! Thế nào bị thương như vậy!”
A Ly đứng ở phía sau Vu Xá Nguyệt, trình tư thế nửa che chở nàng nói rằng: “Thái phi nương nương, chủ tử sáng nay bị người đánh lén ——”
“Sáng nay?” Lão thái phi giận tím mặt nhìn về phía A Ly, “Hiện tại trưa rồi! Thế nào không ai đến nói với ta —— thương thế kia rốt cuộc là như thế nào!” Nàng nói liền muốn vén chăn của Ngự Cảnh kiểm tra.
Châu nhi kinh hô một tiếng cũng không quản có thích hợp hay không, lủi qua đây ngăn trở tay của lão thái phi nói: “Nương nương đừng nhúc nhích! Chủ tử hắn vừa thượng dược, cử động như thể sẽ làm thương vỡ ra, nếu tiếp tục chảy máu vậy coi như cứu không được nữa!”
Câu này hù dọa lão thái phi, nàng chủ yếu là tuyệt đối nghĩ không ra người trên giường là thế thân, hai tay cũng không dám chạm.
Mấy người bên người Ngự Cảnh là minh tuyến vệ Vệ lão thái cũng đã gặp một ít, nàng có ấn tượng với Châu nhi, thái độ hòa hoãn rất nhiều, thẳng hỏi nàng: “Ngươi đã gọi phủ y chưa.”
Vọng Thư Uyển
Châu nhi đang muốn nói nàng chính là y giả, vị trắc phi kia vẫn trầm mặc bỗng nhiên xen mồm, “Gọi phủ y làm cái gì, hắn vốn là chưa bao giờ dùng đại phu nhà mình.”
Nàng nói càng giống như oán giận, oán giận Ngự Cảnh không tín nhiệm người trong nhà. Vu Xá Nguyệt càng cảm giác nữ nhân này tựa hồ là biểu diễn quan tâm không được tự nhiên.
Thế nhưng, người này nhìn lại như. ..
Châu nhi chỉ thiên đốn địa bảo đảm với Thái phi: “Thái phi nương nương nương nương người yên tâm, chủ tử chịu thương da thịt, không có độc, chỉ phải tĩnh dưỡng tuyệt đối không có vấn đề.”
Thế nhưng lão thái thái càng thấy thương lại càng tức giận, Ngự Cảnh xem như là dòng độc đinh trong phủ của nàng —— Ngự Nhân kia ở trong mắt nàng căn bản là phế vật, Ngự Cảnh nếu như thật gặp chuyện không may, vậy Ngự vương phủ thực sự là tuyệt hậu rồi! Nàng bỗng nhiên chỉ vào trắc phi phân phó nói: “Ngươi mau chuẩn bị xe ngựa, ta phải tiến cung gặp hoàng thái hậu! Đây chính là dưới chân thiên tử, vẫn còn có người cả gan làm loạn dám như thế.”
Vu Xá Nguyệt quan vọng hồi lâu, hiện tại rốt cục há mồm.
“Thái phi nương nương đừng nóng vội, A Ly đã đưa chuyện này vào cung rồi, hoàng thượng sớm đã biết. Tiểu vương gia là trọng thần triều đình, chuyện này nhất định không xong. Nương nương cũng nói đây là đế đô Long Phục, ai ở chỗ này hạ thủ với trọng thần triều đình, nhẹ nói là đang gây hấn