CHƯƠNG 153: TỪ TỪ NÓNG
Editor: Luna Huang
“A?” Vu Xá Nguyệt luống cuống nhìn Ngự Cảnh, phát hiện trong mắt người này còn mang theo một tia phiền táo cùng khẩn trương.
Ngự Cảnh đương nhiên phiền não, cho tới hôm nay hắn mới biết được bên trong còn có chuyện của Tân Ngư, sớm biết như vậy hắn nên ám chỉ minh bạch quan hệ với Vô Mộng mới nói những thứ này. Nhưng là bây giờ đổi ý đã vô dụng, hắn suy tính, nếu như nha đầu này cự tuyệt kỳ thực cũng không có gì lớn không được, dù sao còn nhỏ. Chỉ cần nàng từ trước đến nay ở cùng với mình, có đáp ứng hay không cũng không quan hệ gì.
“Cái này…ta…” Vu Xá Nguyệt củ kết không biết trả lời như thế nào.
Nàng một chút kinh nghiệm cũng không có, cơn tức lúc ban đầu tiêu tán cũng không biết nên ứng đối thế nào. Án bình thường nàng nên nói thẳng là ta nguyện ý sao? Hay là rụt rè biểu thị cho ta mấy ngày?
Một lúc lâu, Ngự Cảnh thở dài yếu không thể nghe thấy lên tiếng, “Qua một thời gian ngắn có thi hương thi đình, ta sẽ không tới nữa.”
“Nga.” Vu Xá Nguyệt nháy mắt mấy cái, trong lòng bỗng nhiên có chút hơi khó chịu.
Ngự Cảnh lần thứ hai nghiên người hôn lên trán nàng một cái, sau đó đứng dậy lại dùng tay áp đỉnh đầu của nàng, lập tức xoay người đi ra ngoài cửa. Bên hông hắn hoàn bội sáng loáng từ từ lắc lư trước mắt Vu Xá Nguyệt.
Chờ người nọ ra khỏi đại môn, Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên phản ứng kịp ở phía sau kêu: “Ai? Ngươi nha đi đại môn làm gì?” Chẳng lẽ không leo tường sao!
Ngoài cửa không có bất kỳ đáp lại nào.
Quên đi… Hiện tại phản chính ai thấy nàng cũng không sao cả. Vu Xá Nguyệt uể oải dùng hai tay chống, ngón tay che hơn phân nửa khuôn mặt. Ngự Cảnh người đều đã đi rồi, nàng mới hậu tri hậu giác cảm giác được mặt nóng.
Nàng nhìn ly trà trước mắt, ảnh ngược trong nước trà màu hổ phách.
“Tiểu, tiểu thư…” Ti Ti ở sau lưng nàng cẩn thận lên tiếng. Ti Ti trước vẫn bưng nước nóng ở xa xa không dám đến quấy rầy, nên hai người từ phát hỏa đến hôn nàng đều liếc thấy toàn bộ hành trình.
Vu Xá Nguyệt chậm rãi quay đầu lại, thấy biểu tình nhè nhẹ rõ ràng cho thấy bất đắc dĩ, còn kém mắng nàng vì sao không vui mừng lấy thân báo đáp. Hiện tại nha đầu tùy tiện đó đều có thể làm cố vấn sư tình cảm cho nàng sao? Nàng bật người giận tái mặt cắt đứt lời Ti Ti sắp sửa nói ra miệng, “Được rồi, ngươi muốn nói ta đều biết.”
“Không, không phải… Tiểu thư, nô tỳ vừa A Ly đi theo tiểu vương gia. A Ly không phải là lưu lại bảo hộ tiểu thư sao?”
“Đừng động hắn!” A Ly sao, nàng vẫn biết tiểu tử này là tâm tư gì!
Vọng Thư Uyển ——
Ngự Cảnh thoải mái ly khai nơi của nàng tương đương với thông tri cho mọi người của tướng phủ. Nên, ngày thứ hai người của Vu Hàn Thiên qua đây gọi nàng đến thư phòng, Vu Xá Nguyệt bén nhạy ngửi thấy mùi âm mưu trong dự liệu.
Nàng không phải là lần đầu tiên đến thư phòng của Vu Hàn Thiên, thế nhưng không nghĩ tới lần này đi Khương Tình Tuyết cùng Vu Lưu Vân cũng đều ở.
Nàng vừa vào cửa đã nhìn thấy một nhà ba người ấm áp nói chuyện, vưu kì Khương Tình Tuyết, nàng bị Vu Hàn Thiên vắng vẻ hồi lâu, hôm nay rốt cuộc có được ấm áp của trượng phu, cười thập phần ngọt ngào mỹ hảo.
“Phụ thân, mẫu thân, Nguyệt nhi tới.” Vu Xá Nguyệt lên tiếng nhắc nhở.
Vu Hàn Thiên liếc nhìn nàng một cái ôn hòa gật đầu, Vu Lưu Vân lập tức cười nói: “Đã nhiều ngày thấy sắc mặt của tam muội muội hồng nhuận động lòng người, nghĩ đến gần đây là có chuyện tốt phát sinh a.”
“Cũng đúng, tam muội muội bình tĩnh như vậy, nếu là người khác sẽ vui đến điên rồi.” Vu Lưu Vân lắc đầu thở dài.
Vu Xá Nguyệt nhíu nhíu mày, nàng vẫn là càng thích Vu Lưu Vân tam vô thiếu nữ lúc trước, cao lãnh như vậy mới có nhiều đặc sắc a. Nhưng nàng và mình triệt để vạch mặt rồi, người càng ngày càng chạy nhầm đường.
Khương Tình Tuyết ôn nhu lên tiếng, “Được rồi được rồi, Nguyệt nhi mau ngồi xuống nói đi.”
“Vâng.”
Vu Xá Nguyệt ngồi xuống, Vu Hàn Thiên đang định nói chút tâm sự cảm tình phụ nữ gì, hắn còn chưa nghĩ ra nói như thế nào đây, chợt nghe Vu Xá Nguyệt hỏi thẳng hắn: “Cha gọi Nguyệt nhi qua đây là có chuyện gì sao?”
Vu Hàn Thiên sửng sốt, một tia không vui bò lên trên giữa chân mày. Vu Xá Nguyệt còn tưởng rằng hắn lại muốn mặt lạnh, thế nhưng Khương Tình Tuyết nhẹ nhàng lôi kéo tay áo của Vu Hàn Thiên, vị tướng gia này mới khôi phục tiếu ý hiền hòa, “Ta nghe nói, gần đây ngươi cùng tiểu vương gia thường gặp mặt?”
“Đúng vậy.” Vu Xá Nguyệt cúi đầu, chuyện này còn dùng cái từ nghe nói này sao.
Vu Hàn Thiên nhấp một ngụm trà, lạnh nhạt nói: “Ân, đây cũng là chuyện tốt, hảo hảo nắm chặt cơ hội.”
“Cha ——”
Vu Hàn Thiên cắt đứt nàng, “Ngày hôm qua có người nói Ngự Cảnh từ chỗ ngươi đi ra, trước hắn thường xuyên đến tìm ngươi?”
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên kinh hoảng, nàng cục xúc cúi đầu nhìn ngón tay của mình, lo nghĩ mà nhỏ giọng nói: “Vâng, có lúc tiểu vương gia cứ tới đây ngồi một chút, Nguyệt nhi cũng không tiện đuổi người ra ngoài, cũng không biết có nên nói với cha hay không.”
Khương Tình Tuyết vội vã trấn an nàng, “Được rồi, đuổi cái gì a, nếu tới rồi vậy thì hảo hảo chiêu đãi. Ngươi bên kia đặt mua thêm chút đồ mới đi, miễn cho đồ không tốt tiểu vương gia nhìn không được tự nhiên. Nhìn ra được tiểu vương gia đây là thật để ý ngươi, tam cô nương ba chúng ta hảo phúc khí a.”
Vu Xá Nguyệt ngạc nhiên nhìn bọn họ một chút, sớm quen những người này đối nghịch với mình, bỗng nhiên trong lúc đó lật ngược tâm ý của mình thật sự là để ngươi liên tưởng vạn phần. Một nhà ba người này lẽ nào ủng hộ nàng tiếp nhận Ngự Cảnh sao? Đánh chết nàng cũng không tin.
Một đoạn trầm mặc này thật sự là có chút xấu hổ, Khương Tình Tuyết có chút ủy khuất nhìn Vu Hàn Thiên một chút, “Nguyệt nhi năm này cũng sắp cập kê rồi, làm phụ mẫu đương nhiên là coi trọng chốn về sau này của ngươi. Đáng tiếc Doãn muội muội đi sớm a…” Nhìn như vậy chính là Vu Xá Nguyệt ở trong tối không tiếng động lên án không tín nhiệm.
Vu Xá Nguyệt gượng ép giật nhẹ khóe miệng, “Vậy thì đạ tạ mẫu thân.”
Vu Hàn Thiên rốt cục hài lòng, “Ngươi cũng không cần quá không buông