CHƯƠNG 40: NGUYỆT HẮC CAO PHONG
Editor: Luna Huang
“Đúng rồi Thanh Hạnh, ngươi mau nói cho ta biết Vu Xá Nguyệt chết chưa? Nàng không phải là chọc giận bát hoàng tử sao?” Vu Tịnh Hoa bỗng nhiên lâm vào trầm tư “Bát hoàng tử đã nói muốn truy cứu, nàng một kẻ ngu si sửu bát quái, cha chắc là không dùng nàng đắc tội hoàng thất chứ?”
“Đây…” Thanh Hạnh cúi đầu không nói, nhân gia rõ ràng đã không ngốc không xấu a, hơn nữa… Hoàng đế cũng chưa chắc sẽ vì bát hoàng tử đắc tội tướng phủ. Bất quá nàng không mở miệng, không muốn kích thích Vu Tịnh Hoa.
Nhưng mày Vu Tịnh Hoa nhăn lại, hỏi tới “Ngươi nên biết một ít chuyện chứ? Ngươi không phải là có thể đi ra ngoài sao?”
“Ta, ta không có nghe nói cái gì, Mạnh di nương cũng không có thể tùy tiện đi ra ngoài.” Thanh Hạnh nuốt ngụm nước bọt “Nhị tiểu thư, ta đi đổi một chén cháo khác cho người.” Nàng nói, nhanh lên thu chén trên bàn đi ra ngoài.
Trong lòng Thanh Hạnh trực đả cổ, Mạnh di nương nhiều lần dặn dò qua nàng nghìn vạn lần không được nhắc đến một chữ của Vu Xá Nguyệt, thế nhưng nhị tiểu thư nhiều lần vấn, nàng cũng sợ a.
Vu Tịnh Hoa nhìn chằm chằm bóng lưng của Thanh Hạnh thẳng cau mày, lẽ nào phát sinh chuyện gì không tốt?
Sau khi Thanh Hạnh rời đi không có trở về nữa, Vu Tịnh Hoa nhìn chằm chằm đống hỗn độn trên bàn cười lạnh, chỉ biết không đáng tin cậy nàng!
Bất quá không đợi Thanh Hạnh trở về, nàng trái lại chờ được người khác. Tiếng đập cửa vang lên, nhãn tình của Vu Tịnh Hoa sáng lên “Xuân Đào?”
Xuân Đào cẩn thận đẩy cửa ra tiến thất “Tiểu thư, làm sao vậy?”
Vu Tịnh Hoa kéo nàng hỏi “Vu Xá Nguyệt gần đây thế nào? Ngươi nghe được những gì?”
“Nàng…” Xuân Đào vẻ mặt ai oán, lập tức như sàng đậu nói “Tây viện tu sửa lại, lão phu nhân cho không ít vật bổ sung. Đại phu nhân tặng mấy nha hoàn không nói, còn mỗi ngày bổ dưỡng sơn trân hải vị. Nàng hai ngày này toàn lấy thứ tốt. Tây viện bây giờ là ——a!”
Vu Tịnh Hoa mạnh đập chén xuống đất, Xuân Đào kinh một chút ngậm miệng.
“Thanh Hạnh quả nhiên là gạt ta! Thế nhưng, vì sao a? Này vì sao a?” Vu Tịnh Hoa lộp bộp hỏi, nàng không nghĩ ra vì sao người toàn gia chán ghét sẽ leo đến trên đầu, chỉ là bởi vì nàng mặt của nàng tốt lên sao? “Không, không có đạo lý! Vậy… Vậy chuyện của bát hoàng tử? Nàng làm sao có thể quý trọng hơn một hoàng tử?”
Lúc này Xuân Đào không dám nói mò, thận trọng lui về phía sau một bước “Vậy Xuân Đào không rõ lắm, nô tỳ hiện tại cũng không dám gọi người đi ra ngoài…”
Vu Tịnh Hoa cho tới bây giờ sẽ không bị khi dễ như vậy, bị kẻ ngu si uy ruồi lại bị nhốt lại, dù cho mấy năm nàng và Vu Xá Nguyệt không thù, hiện tại cũng là có thù rồi!
“Nàng không phải là có thể đánh người sao! Chúng ta…đi đánh lại nàng là được rồi!”
“A? Nhưng chúng ta có thể đánh thắng sao… Kẻ ngu si kia không biết là làm sao, thủ kình rất lớn.” Xuân Đào hiện đang hồi tưởng lại bị Vu Xá Nguyệt đá cằm còn chưa tốt… Lòng nàng vẫn còn sợ hãi.
Vu Tịnh Hoa âm trầm nói “Ngoài sáng không đi được, nhưng chúng ta có thể len lén thiết kế một chút a. Nàng không phải là có thể giả thần giả quỷ gạt người gạt người! Vậy giả thần giả quỷ hù chết nàng! Hách không chết cũng có thể đánh chết!”
Trong lòng Xuân Đào cũng là rục rịch, nàng tự nhiên là hận. Phải biết rằng Vu Xá Nguyệt động thủ người thứ nhất đánh chính là nàng a, cằm nàng thiếu chút nữa nát, cả người đau chừng mấy ngày! Vì vậy lập tức cử hai tay tán thành nói “Nhị tiểu thư, vậy chúng ta làm như thế nào a?”
“Thừa dịp tối dọa người còn không dễ dàng sao! Ngươi đi chuẩn bị cho ta ít đồ là được.” Nghĩ cách của Vu Tịnh Hoa thập phần trực tiếp “Hừ! Ta cũng không tin, nàng vẫn cùng cha một dạng có công phu! Chúng ta len lén thừa dịp tối đi ra ngoài, thừa dịp tối trở về. Nàng một nha đầu chết tiệt không nương, ai làm chỗ dựa cho nàng!”
“Cũng đúng!” Nhãn tình của Xuân Đào sáng lên, cảm thấy cơ hội báo thù đang ở trước mắt.
——
Sắc trời dần tối, Bạch Liên bưng chén thuốc đi ra ngoài, Ngưng nhi tiến thất mực cho Vu Xá Nguyệt.
Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên để bút xuống, Ngưng nhi nghiêng đầu hỏi “Tiểu thư làm sao vậy?”
“Tướng gia vẫn chưa trở về?” Theo lý, Vu Xá