CHƯƠNG 56: NHẤT DƯỢC ĐA DỤNG
Editor: Luna Huang
Vu Âm Nhi nhìn khay một chút, yếu yếu chỉ vào thủy tinh hồng sắc “Âm nhi… Thích cái này.”
Vu Xá Nguyệt động thủ lấy cái hồng sắc đưa cho Vu Âm Nhi, rất bình thường, càng là tiểu nhân tiểu cô nương càng thích nhan sắc tiên diễm.
Sau đó Vu Xá Nguyệt cầm hải lam sắc nói “Vậy Nguyệt nhi thích cái này ~”
Cuối cùng Vu Tịnh Hoa cầm cái thảo lục sắc, Vu Lệ Hương cầm kim hoàng sắc. Vu Tịnh Hoa hoàn hảo chọn, vừa cấm túc ra, dáng vẻ bệ vệ còn chưa vui.
Nhưng Vu Lệ Hương sẽ không quá cam tâm tình nguyện, nàng một hồi trừng mắt Vu Âm Nhi, một hồi liếc Vu Xá Nguyệt một cái. Tuy rằng tính chất mấy hạt châu đều giống nhau, thế nhưng nàng tổng cảm giác chọn sau sẽ không bằng chọn trước. Vì vậy thấy thế nào cũng cảm giác của mình không đẹp bằng người khác.
Lúc này, Vu Lệ Hương kéo dài mặt của thay đổi. Lão phu nhân nhìn sắc mặt tính tình đùa giỡn của nàng cũng bất đắc dĩ, hai ngày này vốn là tâm tình tích tụ, nên rất nhanh để các nàng rời đi.
Bốn người này trước sau ra khỏi Quần Tinh trai, trong tay Vu Xá Nguyệt mang theo thằng kết lam thủy tinh, hoảng hoảng du du liền muốn đi bộ trở về.
Vu Lệ Hương nhìn chằm chằm bóng lưng của Vu Âm Nhi cắn răng, bỗng nhiên đi mau hai bước, lướt qua Vu Xá Nguyệt chạy đến phía trước, gọi lại Vu Âm Nhi. Vu Xá Nguyệt thiêu thiêu mi, Vu Lệ Hương cứ thích chặn người khác nói chuyện phiếm như vậy a?
Vu Lệ Hương thân thiết lôi kéo tay của Vu Âm Nhi nói: “Ngũ muội muội, thủy tinh hồng sắc này của ngươi cũng là thật là đẹp mắt a.”
Vu Âm Nhi cúi đầu, thanh âm yếu yếu nói: “Cảm tạ tứ tỷ tỷ, Âm nhi cũng rất thích.”
Vu Lệ Hương cười tự đắc như hoa, đưa tay ra nói: “Vậy ngươi cho ta mượn ta xem một chút đi.”
“Vâng.” Vu Âm Nhi lão lão thật thật đem hồng thủy tinh đặt ở trong tay Vu Lệ Hương.
Vu Lệ Hương cầm nhìn một chút, càng phát giác người chọn đầu tiên là đẹp mắt nhất, nàng trực tiếp thu thủy tinh cầu vào trong ống tay áo, điềm nhiên hỏi “Lão mang một màu không tốt lắm, hai ta thay đổi đi?”
“Ta…” Vu Âm Nhi nghe thế bỗng nhiên ngẩng đầu, trong mắt có do dự cùng không tình nguyện nho nhỏ.
Vu Lệ Hương còn đang nhìn nàng, lúc này Vu Xá Nguyệt từ hai bên trái phải các nàng chậm rãi đi qua. Ánh mắt của Vu Âm Nhi không tự chủ phiêu hướng Vu Xá Nguyệt.
Chỉ thấy Vu Xá Nguyệt nghiêng đầu nhìn trừng mắt , sau đó bỏ đi.
Vu Âm Nhi bỗng nhiên lấy dũng khí nói: “Thế nhưng Âm nhi không thích hoàng sắc, không muốn cùng tứ tỷ tỷ đổi.”
Vu Lệ Hương không nghĩ tới Vu Âm Nhi cư nhiên cự tuyệt bản thân, nụ cười trên mặt nàng dần dần thối lui, nguy hiểm nhíu mày, thanh âm cũng lạnh xuống: “Ngươi người này tại sao như vậy —— cũng không phải đổi xong không đổi trả lại, cho ta mượn mang thì thế nào? Gần đây ta có một bộ y phục phối với hạt châu hồng sắc rất xứng, mang hoàng sắc khó coi!”
Dũng khí vừa rồi của Vu Âm Nhi như thủy triều rút đi, nàng khiếp khiếp không chịu nói.
Vu Lệ Hương xuất ra hoàng thủy tinh, trực tiếp nhét vào trong tay Vu Âm Nhi, lý trực khí tráng nói: “Đừng nói ta là cướp của ngươi, đây chính là đổi!” Vu Lệ Hương nói xong xoay người rời đi.
Vu Xá Nguyệt quay đầu lại nhìn các nàng một cái, đã cảm thấy rất buồn cười a.
Vu Lệ Hương muốn cái gì cũng phải lấy cái tốt nhất, trên thực tế chính là ấu trĩ mà thôi, loại tính toán tiểu cô nương vô dụng này như nàng, sau này sớm muộn gì phải thua thiệt.
Bất quá Vu Âm Nhi coi như là bước ra phản kháng đầu tiên đi ~ Vu Xá Nguyệt nhún nhún vai, tiếp tục dùng ngón tay chuyển thủy tinh đi trở về.
Vu Âm Nhi nắm bắt hoàng thủy tinh ở phía sau nhìn Vu Xá Nguyệt, cước bộ của nàng do do dự dự không biết có muốn đuổi theo hỏi hay không. Thế nhưng cuối cùng vẫn là đứng tại chỗ, nhìn Vu Xá Nguyệt đi xa.
——
Chạng vạng, Bạch Liên từ chỗ Khương Tình Tuyết đi ra, trong tay ôm một hộp thức ăn đựng thuốc bổ mỗi ngày cho Vu Xá Nguyệt.
Bạch Liên một đường đi tới, cũng không có trực tiếp trở lại tây viện, mà là thời gian đang đi ngang qua vườn hoa nhỏ, khinh xa thục lộ đi vào.
Nàng cứ như vậy một đường đi tới phụ cận giả sơn, nhìn hai bên một chút, thấy chung quanh cũng không ai, ngay tán hoa hai bên trái phải sau giả sơn ngồi chồm hổm xuống.
Bạch Liên nhẹ nhàng mở hộp đựng thức ăn, nhìn dược bốc hơi nóng bên trong, cố sức nhấp môi.
Từ ngày nàng đem thuốc bổ cho Vu Xá Nguyệt, mỗi lần ở trên đường nàng cũng bản thân uống một ngụm trước, có đôi khi nàng sẽ đổ nước vào, có đôi khi cũng không đổi.
Bạch Liên chính là cảm thấy Vu Xá Nguyệt căn bản cũng không xứng mỗi ngày uống thuốc bổ tốt như vậy, hơn nữa ai bảo Vu Xá Nguyệt mỗi ngày đều bày sắc mặt! Nàng đối với mình bất hảo, cũng đừng hy vọng bản thân đối tốt với nàng!
Bạch Liên xốc bình lên, không sợ nóng cầm lên uống một hớp lớn, sau đó nóng thẳng lè đầu lưỡi. Nóng kệ nóng, đây là đồ tốt a. Nàng nhanh lên lại uống một ngụm, thấy uống nữa liền bị phát hiện, lúc này mới trả về chỗ cũ.
Bạch Liên lau miệng một cái, dọn xong đồ chuẩn bị đứng dậy, không thể để cho dược lạnh ở trên đường.
Nàng còn chưa đứng lên, chợt nghe xa xa có tiếng người nói chuyện dần dần gần, vì vậy nhanh lên ngồi xổm trở lại.
Chợt nghe một giọng nữ nói rằng “Nghe nói tam tiểu thư chỉnh Vương ma ma.”
Bạch Liên sửng sốt, cư nhiên đụng phải chuyện của Vu Xá Nguyệt…
“Không phải đâu!” Một người khác cao giọng kinh hô một câu, lập tức lại thận trọng thấp âm lượng xuống “Không, không phải đâu? Vương ma ma lợi hại như vậy! Ta sợ nàng!”
“Ngươi biết cái gì, tam tiểu thư hiện tại bất đồng! Ngươi suy nghĩ một chút tam tiểu thư nguyên lai là cái dạng gì, nhìn nhìn lại hiện tại nàng là cái dạng gì!”
“Nói cũng phải…”
Bạch Liên nghe, nàng cẩn thận từ phía sau giả sơn dò xét, nguyên lai là ba tiểu nha hoàn đi cùng.
Một tiểu nha hoàn hơi lùn trong đó thần thần bí bí nói: “Ta cảm thấy tam tiểu thư như thay đổi thành người khác vậy!”
Người cũng xen mồm “Có thể hay không căn bản là thay đổi người?”
“Không thể nào, ta xem mũi mắt, vẫn là người trước. Hơn nữa, không phải nói di nương của