CHƯƠNG 90: LẠI TỚI MỘT NGŨ MUỘI MUỘI TỐT
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi rời đi, A Ly tiến thất đốt sáng ngọn đèn. Ngự Cảnh vẫn là nhắm mắt trên ghế.
A Ly nhìn Ngự Cảnh, thập phần do dự mở miệng nói: “Chủ tử, vừa…”
“Ngươi dám ngồi xổm góc tường của ta.” Ngự Cảnh mở mắt ra, bình tĩnh nhìn đỉnh đầu.
A Ly cúi đầu, nhĩ lực thật tốt quá cũng không phải chuyện gì tốt a. Hắn thử thăm dò mở miệng, “Chủ tử, Vu tam tiểu thư này… Nàng là rất đặc biệt.”
“…”
Thấy Ngự Cảnh không đểý tới hắn, A Ly nói tiếp, “Bất quá, đồ nàng làm thực sự là dọa người, không giống như là nữ tử hiền lương thục đức gì. Hơn nữa, nếu là Vô Mộng công chúa biết, vậy sợ rằng sẽ——”
“Vô Mộng sẽ không giống ngươi nhiều chuyện như vậy.” Ngự Cảnh lạnh lùng cắt đứt hắn, A Ly quả nhiên im lặng.
Ngự Cảnh một lần nữa nhắm mắt dưỡng thần, lúc nào hắn làm việc còn phải sớm báo cho Vô Mộng biết, hắn và Vô Mộng tương hỗ sàm phù, nhưng bọn hắn ai cũng sẽ không can thiệp bất kỳ quyết định gì của đối phương.
——
Ngưng nhi cùng Vu Xá Nguyệt từ hậu môn trở về tướng phủ. Đi ở trên đường hồi tây viện, Vu Xá Nguyệt rốt cục trầm tĩnh lại, nàng hoạt động bả vai nói: “Ta mệt mỏi quá a! Trở lại ta liền muốn ngủ!”
Chân của nàng thực sự làđi mỗi một bước đều đau! Thân thể này thật là yếu…. Nếu không sau này bắt đầu hằng ngày rèn đúc được rồi, cũng không biết có thể khôi phục trình độ thân thể như trước đây hay không.
Ngưng nhi thở dài nói, “Tiểu thư vẫn là hay là trước tắm xong mới ngủđi, bên ngoài phong trần cũng lớn.”
“Không được không được, phản chính ở chỗ Ngự Cảnh tắm rồi.” Câu này của Vu Xá Nguyệt vừa nói xong, bỗng nhiên đã nhìn thấy một người đứng trong mờ tối ở cửa tây viện.
Vu Âm Nhi đứng cửa chính tây viện, hai tay nàng điệp đểở trước ngực, thấy Vu Xá Nguyệt trên mặt dào dạt khởi dáng tươi cười, cao hứng kêu một tiếng “Tam tỷ tỷ.”
Chân mày của Vu Xá Nguyệt hơi nhíu lại, không biết Vu Âm Nhi đến cùng nghe cái gì chưa, nàng gật gật đầu nói: “Ngũ muội muội đây cũng làđang đợi ta?”
Vu Âm Nhi đi xuống bậc thang, ánh mắt nàng thoáng quét trên người Vu Xá Nguyệt một chút, vui vẻ nói: “Đúng vậy, ngày hôm nay tổ mẫu gọi người đến tìm tỷ tỷ, kết quả không tìm được, Bạch Liên cũng không biết tỷ tỷđi đâu. Ta sợ tổ mẫu tức giận, đã bảo Bích Lam nói với tổ mẫu, tam tỷ tỷ là cùng ta đi chơi hoa viên.”
“Làm sao ngươi biết tổ mẫu gọi người tới tìm ta?”
“Ta bảo Bích Lam tặng hà bao cho tỷ tỷ, Bích Lam trở về nói cho ta biết.” Nàng nói, đưa tay đem hà bao tử sắc thêu hồđiệp đưa tới.
Vu Xá Nguyệt nhận lấy gật gật đầu nói: “Vậy cám ơn muội muội, bất quá không cần thiết ở chỗ này cốý chờ ta.”
“Tam tỷ tỷ cũng giúp qua ta a, ta đây là nên làm.” Vu Âm Nhi cười cực ngọt, nàng từ tay áo lấy ra một tờ thiếp tính chất khảo cứu nói: “Tổ mẫu chính làđể cho người đưa thiếp mời đến, bởi vì không thấy tỷ tỷ, Bích Lam qua đó thông báo, liền cho Bích Lam. Ta là vìđưa cái này cho tỷ tỷ.”
Vu Xá Nguyệt nhận lấy thiếp, trên giấy cứng rắn màu hồng nhạt, chữ viết thiếp vàng chữ viết ba chữ to “Bách hoa yến”, phía dưới còn có tính danh của Vu Xá Nguyệt cùng với ngày.
Trong lòng Vu Xá Nguyệt càng trầm trọng, đây thật đúng là nói đến làđến a!
Thấy Vu Xá Nguyệt tựa hồ có tâm sự, Vu Âm Nhi thở dài nói: “Âm nhi thật là ngưỡng mộ tỷ tỷ, còn có thểđến bách hoa yến.”
Vu Xá Nguyệt vô cùng kinh ngạc vấn: “Vậy ngươi không đi sao?”
“Âm nhi niên kỷ quá nhỏ, bách hoa yến… Âm nhi không có khả năng đi.” Vu Âm Nhi nói, trên mặt có chút xấu hổ.
Thấy Vu Âm Nhi bộ dáng như vậy, Vu Xá Nguyệt bỗng nhiên hoài nghi bách hoa yến này rốt cuộc là nội dung gì.
“Trời cũng không còn sớm, tam tỷ tỷ sớm nghỉ ngơi một chút đi. Đúng rồi, ta nghe sai vặt nói, Mạnh di nương ở Hương Sơn cầu phúc làm trễ nãi hành trình, bất quá buổi chiều ngày mai cũng sẽ trở về, nói không chính xác sáng sớm ngày mai sắp khai đàn làm