Công ty giải trí Thanh Lâm được xem là lão đại trong giới giải trí, mà Bảo Khánh, nhiều nhất xem như là một công ty có chút phồng má giả làm người mập. Này nếu hai công ty chạm trán nhau, nhất tỷ nhất ca của Bảo Khánh đối mặt với tân nhân của của giải trí Thanh Lâm cũng đều phải tự ti.
Bộ phim đầu tiên của Vu Thi Lam lại là phim màn ảnh rộng, cũng là nữ thứ số hai của phim điện ảnh của đạo diễn Mạnh Bình, này còn chưa có công bố, cư nhiên liền muốn đặt mình tiến vào giải trí Thanh Lâm người đại diện là Emi. Này đúng là làm thay đổi suy nghĩ của Vương Vân, cô thật sự dốc sức làm nhiều năm, nhan trị khẳng định là hảo, hành động không thể nói là xuất sắc, nhưng tuyệt đối cũng không thể nói là tệ, nhưng liền này tại Bảo Khánh cũng chưa lăn lộn xuất đầu, càng đừng nói là đi ăn máng khác.
Nếu Vu Thi Lam có thể đi vào giải trí Thanh Lâm, lại dưới trướng của Emi, như vậy mặc kệ là tài nguyên tốt hay xấu, khẳng định là dùng không hết. Đến thời điểm tất nhiên cô ta không phải đi cầu ca ca cáo tỷ tỷ tìm phim, xác định vững chắc là không thiếu nữ số hai nữ số ba chờ cô ta diễn!
Mà với cái bản lĩnh kia của cô ta, nói không chừng nữ chính đều có khả năng...
Vương Vân nhìn Vu Thi Lam, trong lúc nhất thời trong lòng nảy lên rất nhiều chủng cảm xúc, hâm mộ có, ghen tị có, bất bình cũng có. Mà cuối cùng, cô cắn răng, gắt gao nhắm chặt mắt, hướng Vu Thi Lam lộ ra một nụ cười.
"Ai, nếu cô có chuyện muốn nói, tôi đây cũng dành một chút thời gian a. Như vậy đi, cũng đừng đi quá xa, dưới khách sạn này có quán mì, giữa trưa liền ăn mì đi." Cô nói.
Hai người đều không có nổi tiếng, đi ra ngoài cũng không có ai nhận ra, Vu Thi Lam sảng khoái đáp ứng.
Vu Thi Lam liền tiến vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Bên ngoài Vương Vân mặt đầy rối rắm gương mặt đầy u sầu, tùy tay lấy điện thoại di động lại đây đăng lên weibo.
Vương Vân V: Tâm tình phức tạp /(tot)/~~
Weibo vừa phát ra không tới hai phút, cửa bị gõ vang lên, Vương Vân cũng đoán được Đào Tiểu Muội, mở cửa, quả nhiên là cô ta.
"Bạn trai cậu đi rồi sao?" Tâm tình phức tạp, Vương Vân sâm sâm hỏi.
Đào Tiểu Muội ha ha cười gượng, thụ lỗ tai nghe ngóng một lát, thông minh chuyển đề tài, "Không thể nào, đều tới giờ này rồi, Vu tiểu thư còn chưa đi sao?"
Vương Vân nhất thời làm thành cái mặt ai oán.
"Cũng không có, còn đang rửa mặt." Cô nói.
Đào Tiểu Muội nói: "Rửa mặt xong liền đi sao? Tớ đi xuống dưới mua chút đồ ăn, cho cậu một phần, còn của cô ta, muốn mua một phần hay không?"
Vương Vân lắc đầu thở dài: "Không cần, giữa trưa cô ta mời tớ đi ăn mì ở dưới lầu, cậu đi không?"
Đào Tiểu Muội bày ra bộ mặt gặp như gặp quỷ nhìn Vương Vân, thật lớn trong chốc lát, nhẹ giọng nói: "Tính, tớ cũng không đi làm cái bóng đèn a."
Vương Vân không có phản bác.
Cái này làm Đào Tiểu Muội không nhịn được, nhìn cửa phòng vệ sinh một cái, đưa một tay lôi Vương Vân ra khỏi phòng, thuận tay đóng cửa lại.
"Vương Vân, cậu cậu cậu đừng nói với tớ là cậu tính toán cùng cô ta nha." Đào Tiểu Muội đều nói chuyện không lưu loát, "Cậu cậu cậu cũng không thể như vậy a, cậu cậu cậu như vậy, tớ như thế nào mà hướng nhà cậu nói chuyện, cậu cậu cậu trong nhà còn chờ cậu kết hôn nha."
Vương Vân không nhịn nữa, lườm cô một cái, đột nhiên cảm thấy, cùng cái lấy chồng này còn không bằng cùng Vu Thi Lam Lạp Lạp đâu. Ít nhất trao thân cho cô ta còn hơn với trao thân cho một tên đàn ông lớn tuổi hói đầu làm tâm lý khó có thể tiếp thụ được, lại nói, đến thời điểm gặp may có tài nguyên tốt, đến lúc đó có thể vùng dậy.
Đào Tiểu Muội nóng nảy, không đợi cô nói chuyện, Vương Vân liền thản nhiên nói: "Vu Thi Lam vừa rồi cùng tớ nói, cô ta muốn tiến vào công ty giải trí Thanh Lâm, người đại diện chính là cái người thực có năng lực kia, Emi."
"Cô ta là một tân nhân...như thế nào có thể?" Đào Tiểu Muội nói, im bặt dừng lại.
Vương Vân khóe miệng cười trào phúng, nói: "Tớ mấy năm nay, nhận nhiều anh trai cha nuôi như vậy, lại bị ăn đậu hủ cũng không ít. Nay nhân gia Vu Thi Lam, vừa ra tay chính là hảo tài nguyên lại tính tiến vào công ty tốt, hiện tại tớ ngẫm lại, này đàn ông a, nói không chừng thật đúng không đáng tin bằng phụ nữ."
Nhiều năm chịu mưa gió như vậy, Đào Tiểu Muội luôn cùng Vương Vân mà đi, có lẽ là vì ở tầng dưới chót lăn lộn lâu lắm rồi, gặp qua quá nhiều bất bình, giờ phút này Đào Tiểu Muội một chút cũng không cảm thấy thái độ Vương Vân không đúng,
Cô chỉ trong lòng có chút khó chịu, đau lòng thay cho Vương Vân.
Trầm mặc một hồi, cô mới nhẹ giọng hỏi: "Vậy cậu, cậu không cảm thấy ghê tởm sao?"
Vương Vân hơi hơi sửng sốt, ghê tởm sao, hình như là. Tựa như có chút cảm giác của nam thẳng ghê tởm nam nam, Vương Vân này nữ thẳng cũng không thể tiếp nhận nữ nữ.
"Lại ghê tởm, cũng so với sống ở tầng lớp dưới cùng còn tốt hơn." Cô nói.
...
Hết thảy này, Vu Thi Lam tự nhiên là không biết, sau khi cô rửa mặt hoàn tất rồi đi ra, Vương Vân đã vào phòng, trên người tuy rằng mặc quần áo vận động màu xám, nhưng trong tay lại nắm lấy váy ngủ dây đeo.
"Tôi xong rồi, cô vào đi." Trên người Vu Thi Lam còn mặc áo tắm, thuận miệng tiếp đón một tiếng, an vị ngồi một bên sô pha cầm gương bắt đầu quệt quệt từ những cái bình bình lọ lọ mang theo.
Vương Vân do dự một cái, xoay người vào phòng vệ sinh.
Nhanh chóng đánh răng, cởi quần áo thoa sữa tắm, năm phút đồng hồ liền tắm xong. Sau đó trên người cũng chưa lau khô liền mặc vào áo ngủ dây vào, như vậy mà đi ra.
Tốc độ của cô ta quá nhanh. Cho dù Vu Thi Lam có trang điểm nhẹ cũng chưa có thu phục đồ hóa trang xong cô ta đã đi ra.
"Cô nhanh như vậy..." Một cái chữ 'a' tiếp theo, lại