Nhìn niềm hạnh phúc trên mặt Vương Vân đều muốn tràn ra ngoài, Đào Tiểu Muội cũng biết, hẳn là Vu Thi Lam đối với Vương Vân rất tốt, không thì, Vương Vân cũng là một người thông minh, sẽ không có các loại bộ dáng này.
Nhưng là có một câu cách ngôn nói rằng phụ nữ khi lâm vào tình yêu, có đôi khi chỉ số thông minh đều là bằng không.
Đào Tiểu Muội không thể không làm như không biết lại hỏi một câu, "Kia là cô ấy suy nghĩ như thế nào có nói cho cậu sao? Hay chỉ là tính toán cứ như vậy nói chuyện luyến ái, hay là nói, đối về sau đã có kế hoạch sao?"
Nụ cười trên mặt Vương Vân bỗng nhiên thu liễm lại một ít, cô trầm mặc, mới thở dài nói: "Tuy rằng chị ấy chưa nói, nhưng tớ nhìn ra được, chị ấy là muốn khởi tâm một đời. Nhưng là tớ...tớ còn chưa có nghĩ đến, tớ chỉ biết hiện tại là thích chị ấy, về sau như thế nào, tớ cũng không có rõ ràng."
Vương Vân chần chờ khiến Đào Tiểu Muội triệt để yên tâm, có đôi khi người như thế này, lại có thể có ích cho bản thân.
Đối với đoạn tình cảm này, nếu Vương Vân ít nhập đầu vào một chút, như vậy về sau nếu có vạn nhất, cô ấy cũng có thể mà nhanh bứt ra. Cho nên mặc dù là giờ phút này loại tâm ý này đối với Vu Thi Lam thực không công bình, nhưng Đào Tiểu Muội là bạn của Vương Vân, cô cũng chỉ có thể vì Vương Vân mà suy nghĩ.
"Như vậy cũng tốt, các cậu dù sao vừa mới bắt đầu yêu đương, cũng cần thời gian hiểu rõ nhau, đối về sau cũng sẽ càng có suy nghĩ" Cô nói, "Hiện tại liền như vậy mà hảo hảo hưởng thụ yêu đương đi, sự tình sau này thì sau này lại nói."
Cũng chỉ có thể như vậy, hiện tại cô tuy rằng thích Vu Thi Lam, nhưng là muốn cô cái gì thề sống thề chết, cô thật đúng là làm không được. Trước mắt tình cảm chỉ là thích, cũng không phải yêu đến không phải người liền không thể, nhất định muốn vĩnh viễn cùng một chỗ mới được.
Bất quá, Tiểu Muội nói như vậy, tâm tình Vương Vân bỗng nhiên có chút trầm lặng, "Tiểu Muội, cậu... có phải hay không cũng khinh thường đồng tính luyến ái?"
Tuy nói rằng xã hội thoáng ra không ít, cũng có rất nhiều người có thể chấp nhận tình yêu đồng tính, nhưng là đại đa số người vẫn không thể chấp nhận. Nhất là đối với một lớp người trước tư tưởng phong bế, những người này không chỉ không chấp nhận, ngược lại còn có khả năng cho rằng đồng tính luyến ái là một loại bệnh.
Đào Tiểu Muội là bạn thân của cô, là người bạn duy nhất, nếu cô ấy cũng như vậy, Vương Vân cũng rất khổ sở.
Đào Tiểu Muội hoàn toàn không có suy nghĩ như vậy, "Sẽ không đâu, tất cả tình cảm đều đáng được tôn trọng. Chỉ là, thân là bạn thân của cậu, tớ cũng hy vọng cậu có thể như những người khác lựa chọn một tình yêu nam nữ bình thường mà yêu nhau rồi kết hôn sinh con, dù sao cái con đường kia so với hiện tại cậu muốn đi thoải mái hơn một ít, còn có chính là, về sau già rồi, cũng càng có bảo đảm một chút. Tớ biết tư tưởng của tớ có điểm cổ hủ, nhưng là tớ khống chế không được, tớ thật là suy nghĩ như vậy."
Vương Vân gật gật đầu, hướng về phía Đào Tiểu Muội cảm kích cười, nhưng không có nói cái khác.
Kỳ thật cô cũng không có hạ quyết tâm cùng Vu Thi Lam một sống một chết, làm sao không có nghĩ như vậy đâu, không có hậu đãi, không thể lĩnh chứng kết hôn, không thể được người bên ngoài tán thành, cô cũng không có cái cảm giác an toàn.
Nói đến cùng, cô tuy rằng tại thành phố này gian nan cắm rể xuống, nhưng trên thực tế, về tư tưởng bây giờ hay là lúc trước là một tiểu cô nương đi ra từ sơn rãnh. Mặc dù biết nữ nhân cũng có thể đội một mảnh trời, mặc dù biết phụ nữ dựa vào chính mình cũng có thể sống rất tốt, nhưng là trong lòng, tổng có một chút không tự tin, thủy chung cho rằng nữ nhân không bằng nam nhân, cho rằng một nữ nhân không có nam nhân là không được.
Vương Vân yên lặng thở dài một hơi, tiếp lại ở trong lòng cấp chính mình một hơi cố gắng.
Liền tính như vậy đi, ít nhất hiện tại, cô cũng không muốn bỏ qua một người đối với chính mình thật lòng, ít nhất hiện tại, cô cũng muốn thử một lần, cô muốn hảo hảo yêu một lần, mặc kệ là thân phận hay hay giới tính của đối phương, chỉ để ý cô có yêu người kia hay không.
Cái kia, nhiều năm như vậy, điều duy nhất làm cho cô như được bảo hộ, duy nhất là cho cô động tâm yêu một người.
Để lại Vương Vân ở trong phòng thu thập quần áo, Đào Tiểu Muội trước hết đi ra ngoài.
Lúc này, thái độ của cô đối với Vu Thi Lam cũng không giống với, đây là người yêu của bạn thân cô, cô là người bạn tốt cũng hẳn là nên tiếp nhận, hơn nữa cho rằng đối phương là thật tốt, như vậy cô cũng không có lý do gì phản đối. Bất quá nói Vương Vân có chút không phương tiện để nói hoặc là không dám nói, nhưng là cô có thể, liền giống như nữ hài tử nói chuyện yêu đương, bạn thân đều luôn ở bên cạnh mà trấn an, cô cũng phải hỏi thật nhiều một chút tình huống cụ thể.
Cô kéo Vu Thi Lam đi đến ban công, đi thẳng vào vấn đề, nói: "Vừa rồi ở trong phòng, Vân Tử cũng đã nói với tôi, nói cô đối với cậu ấy rất tốt."
Vu Thi Lam đối với Đào Tiểu Muội có một chủng tâm tình phức tạp, tại thời điểm Vương Vân khó nhất khổ nhất, đều là cùng Đào Tiểu Muội, nếu không có Đào Tiểu Muội, khả là Vương Vân sẽ không qua được mà càng vất vả, cho nên cô phi thường cảm tạ Đào Tiểu Muội. Nhưng là một nửa kia, là ghen tị, bởi vì cô biết trong lòng Vương Vân Đào Tiểu Muội cũng trọng yếu như thế nào, nhiều ngày qua tuy là Vương Vân không nói, nhưng là thường xuyên nhìn xem điện thoại di động, thường xuyên hạ cảm xúc, Vu Thi Lam biết, kia đều là vì Đào Tiểu Muội.
Giờ phút này gặp mặt Đào Tiểu Muội, thái độ của Vu Thi Lam liền mất tự nhiên, "Nga, đó là điều tôi nên làm. Nếu em ấy đã là bạn gái của tôi, tự nhiên là tôi phải đối tốt với em ấy."
Đào Tiểu Muội từng nghĩ tới có nam nhân như vậy đối với cô mà nói như vậy, hội đối Vương Vân hảo, nhưng lại không nghĩ rằng, có một ngày người nói như vậy nhưng là một nữ nhân. Hoàn cảnh này làm cho cô trong lúc nhất thời có chút hỗn độn, cực lực đem cái cảm xúc bất khả tư nghị này áp chế đi, tài năng miễn cưỡng nhăn mặt tiếp xúc nhìn chằm chằm Vu Thi Lam.
"Vậy cô nghĩ như thế nào, về sao có tính toán gì sao? Còn có, người trong nhà cô có phản đối hay không, đến thời điểm đó có thể làm tổn thương Vân Tử hay không? Còn có, còn công ty quản lý thì sao, các cô đều là nghệ nhân, sống ở trong mắt rất nhiều người, nếu như bị biết là các cô cùng phụ nữ yêu đương, vậy cô có nghĩ tới thời điểm đó phải làm sao hay không?" Đào Tiểu Muội liên tục quăng ra mấy cái vấn đề, này đó đều là những gì mấy ngày nay cô suy nghĩ, cảm giác là vấn đề quan trọng nhất.
Vu Thi Lam cũng không có suy xét sâu xa như vậy, nhưng mặc dù là lập tức trả lời, cô cũng không sợ, "Nếu em ấy nguyện ý, tôi muốn một đời cùng em ấy cùng một chỗ, chúng tôi... Chúng tôi có thể ra nước ngoài lĩnh chứng kết hôn, nếu như em ấy muốn có con, hiện tại có quyên tinh, cũng không khó, hoặc là có thể nhận con nuôi, còn phải xem ý tứ của em ấy. Người trong nhà tôi, ba mẹ đều rất dễ nói chuyện, hơn nữa bọn họ cũng đã ly hôn nhiều năm, tại chuyện của tôi luôn luôn đều sẽ tôn trọng ý kiến của tôi trước, cho nên sẽ không có khả năng xúc phạm tới Vân Nhi. Về phần phía công ty về fan, tôi đương nhiên là sẽ bảo hộ Vân Nhi trước, chỉ cần có thể bảo hộ em ấy không bị thương tổn, tôi không làm nghệ nhân, không cần có fan, cũng có thể. Ở B thị tôi cũng đã mua nhà, hơn nữa tốt xấu cũng là sinh viên trường Đại học có tiếng, cho dù không làm nghệ nhân, tôi cũng có thể kiếm tiền, duy trì sinh hoạt của chúng tôi."
Cảm nhận được Vu Thi Lam thành khẩn, Đào Tiểu Muội bỗng nhiên có chút cảm động, chớp mắt, lại thấy được đứng ở phòng khách, một bộ dáng nước mắt lưng tròng, hiển nhiên là nghe thấy lời nói này.
Cô gật gật đầu, nhanh chóng quay về phòng, để lại không gian