Truyện được dịch/edit bởi [Tokiya] và đăng tại truyen5z.com
Truyện được làm và đăng tại web truyen5z. Hãy đọc ở web chính chủ để ủng hộ editor/dịch giả.
Update full và sớm nhất tại truyen5z.com
: truyen5z.com
Chương 4: Giãi bày nỗi lòng
Mà Lương quý phi, lại là một câu chuyện hài kịch khác.
Lương quý phi là một nữ nhân không thể khiến người ta bớt lo lắng, nàng từng có tư tình cùng đại tướng dưới trướng Tiền Nguyên Hằng, người đó lại vì cứu Tiền Nguyên Hằng mà chết, trước lúc chết vì lo cho Lương quý phi sẽ bị tộc nhân xử tử, hắn đã khẩn cầu Tiền Nguyên Hằng nạp nàng làm phi.
Khi đó Tiền Nguyên Hằng vừa mới xưng Lỗ Trung vương, trước nói không thỏa hiệp với các thế gia lâu đời, quay đầu lại muốn nạp Lương quý phi, tình hình lúc đó thực sự rất lúng túng.
Sau đó huynh trưởng Lương thị Lương Văn Cảnh lập được công lớn, đổi lại được ngôi vị quý phi của muội muội.
Tiền Nguyên Hằng chấp nhận nuôi con thay người vì hắn mà chết, nhưng không hề có ý định sẽ tặng cơ nghiệp giang sơn cho một người không có chút quan hệ nào như mẹ con Lương thị, cho gia tộc Lương thị.
Tần Ninh sững sờ, nàng nhìn Tiền Nguyên Hằng, hỏi một câu: “Ta chỉ hỏi chàng, chàng thực sự không gạt ta?”
Thuở đầu bệ hạ lập quốc, một người là quý phi một người là thục phi hai người địa vị ngang hàng, nhị hoàng tử và tam hoàng tử cũng phân chia quyền lực, đầu đường cuối chợ sớm đã truyền tai nhau rất nhiều chuyện đấu đá chốn thâm cung của hai vị hoàng tử.
Nàng cao giọng nói: “Tiền Đại Tráng, tính ta thế nào chàng vẫn luôn hiểu rõ, nếu như hôm nay chàng lừa gạt ta, Tần Ninh ta kiếp này sẽ không đội trời chung với chàng.”
Tần Ninh hồi còn trẻ tính tình rất hiền dịu, có tức giận với ai cũng chỉ lạnh nhạt cãi lại mấy câu, cũng không để trong lòng, cuộc sống lăn lộn nơi đầu đường cuối chợ bao năm rốt cuộc vẫn làm tính tình nàng thay đổi, thiếu nữ dịu dàng như hoa như họa năm xưa nay đã trở thành một nữ nhân chua ngoa.
Tiền Chính Hiên yên lặng đứng sau lưng nàng, dùng hành động bày tỏ rằng mình đứng về phía mẹ, hoàng tử gì đó tất nhiên rất tốt, nhưng mẫu thân hai người bao năm nay nương tựa nhau mà sống so ra còn quan trọng hơn.
Tần Ninh ngừng lại, quay sang nhìn Tiền Chính Hiên ngửa đầu ưỡn ngực phía sau, dù đang trong cơn tức giận, khóe mắt nàng cũng không nhịn được mà khẽ nheo lại.
Tiền Nguyên Hằng không biết phải nói thế nào, “A Ninh, ta...ta thật sự muốn sống với nàng cả đời, nàng mới là thê tử của ta.”
“Vậy sau này thì sao, chàng muốn làm thế nào, nhị hoàng tử là con của chủ soái, đeo trên đầu cái danh con trai chàng, so với người khác tất nhiên là danh chính ngôn thuận, nhà mẹ tam hoàng tử quyền thế ngập trời, ta và Chính Hiên thứ gì cũng không có, mẹ con chúng ta, sao có thể so được với bọn họ.”
Tiền Nguyên Hằng không thể nói với nàng, nhị hoàng tử và tam hoàng tử đều không phải con ruột của hắn, như vậy không biết thiên hạ sẽ còn đồn thổi thành cái dạng gì.
Tần Ninh cũng là người đọc qua sử sách, đương nhiên hiểu rõ Chính Hiên chính là đích trưởng tử, tương lai sẽ trở thành mục tiêu, thành chướng ngại của rất nhiều người, đến lúc đó mẹ con hai người phải làm sao?
“Nàng còn có ta, ta sẽ bảo hộ nàng cả đời cả kiếp.”
Tần Ninh rũ mắt nói: “Đại Tráng, chàng để ta suy nghĩ đã.”
Đây là đồng ý rồi sao.
Nàng không thể không đồng ý, thứ nên là của Chính Hiên, ai cũng đừng mong cướp được.
Mắt Tiền Nguyên Hằng cơ hồ phát sáng, hắn nói: “A Ninh, ngay mai ta sẽ đích thân tới đón nàng.”
“Không cần, ba ngày sau rồi nói, cho ta chút thời gian để bình tĩnh lại.”
Tần Ninh, nàng là nữ nhân có thể ở trong tình cảnh rất nhiều nam nhân không thể bì nổi mà dưỡng dục Tiền Chính Hiên khôn lớn thành người, sức mạnh của nàng so với những nam nhân bình thường khác lớn hơn rất nhiều, cũng lí trí hơn nhiều, “Ta cần người dạy cho ta biết lễ nghi phép tắc trong cung, ta không định cái gì cũng không biết mơ mơ hồ hồ mà bước vào đó.”
Để rồi bị người ta khi dễ cũng không biết.
Tiền Nguyên Hằng đang muốn phản bác, Tiền Chính Hiên đã tiếp lời: “Cha, nếu như cha đã tới, vậy đi thắp cho ông nội bà nội nén hương đi, bọn họ đã rất lâu rồi không gặp cha.”
Tiền Nguyên Hằng sững người, bị Tiền Chính Hiên lôi kéo vào trong một gian phòng khác, gian phòng này bày biện cũng vẫn đơn sơ như gian trước, Tiền Nguyên Hằng vừa liếc mắt đã nhận ra hai bài vị đặt giữa phòng, bên trên là tên phụ thân và mẫu thân hắn.
Những nét chữ do chính tay hắn viết, trải qua sự tàn phá của thời gian nhưng vẫn rất rõ ràng, sơn trên bài vị loang lổ bong tróc, thế nhưng bài vị lại không chút tổn hại, có thể thấy ngày thường Tần Ninh đã tận tâm thế nào.
Mà kế đó, hắn trân trối nhìn bài vị Tần Ninh lập cho chính mình so với của cha mẹ còn cũ kĩ hơn, giống như đã bị người cầm lên vuốt ve vô số lần.
Khóe mắt Tiền Nguyên Hằng chua xót, bao nhiêu năm nay, Tần Ninh vẫn nhìn một mảnh bài vị này mà nhớ nhung hắn sao?
Tiền Chính Hiên là đứa trẻ thông minh, quan sát vẻ mặt Tiền Nguyên Hằng liền đoán được hắn đang nghĩ gì, “Mẹ vẫn thường ở trong này...nói chuyện với cha, đại phu nói sức khỏe mẹ không tốt, nơi này quá âm u ẩm ướt, không cho mẹ ở lâu, thế nhưng mẹ...”
Lời này của Tiền Chính Hiên là sự thật, tâm trạng bản thân cũng nặng nề chìm xuống, bao năm nay thấy mẹ vất vả mà chính y lại không giúp được gì, đến bây giờ cuối cùng y cũng khôn lớn, vậy mà cái người gọi là cha này lại dùng cách thức này xuất hiện.
Tiền Chính Hiên cảm thấy, nếu cha y là một kẻ bần cùng nghèo khổ, cho dù có là khất cái đầu đường, mẹ cũng sẽ không bỏ mặc ông. Thế nhưng ông lại là hoàng đế, mẹ lại là người phụ nữ chợ búa bình thường, khác biệt một trời một vực, cái thói có mới nới cũ của nam nhân Tiền Chính Hiên căn bản không muốn đề cập tới.
Tiền Nguyên Hằng nghiêm cẩn dập đầu thắp một nén hương cho cha mẹ, “Con trai bất hiếu, bao năm không trở về cúng bái cha mẹ, mong hai người đừng trách.”
Kì thực khi mới đăng cơ, hắn đã truy phong phụ thân làm thái tổ hoàng đế, mẫu thân làm thái tổ hoàng hậu, tại Thái miếu làm lễ cúng tế, chỉ là hoàng lăng chưa tu sửa, cho nên vẫn cứ để hai người lại thôn cũ.
Nhưng cho dù như vậy, hắn cũng coi như không cúng tế cha mẹ, nào có cái đạo lý cha mẹ qua đời linh vị lập một nơi, tế bái lại ở một nơi khác.
Nhìn hương khói lượn lờ bốc lên, lòng Tiền Nguyên Hằng trĩu nặng, “Chính Hiên, sau này mẹ con chính là hoàng hậu của Đại Càn, con có muốn làm thái tử không?”
Tiền Chính Hiên thành thực gật đầu đáp, “Con muốn, con nghĩ đây là thứ con nên có được.”
Tần Ninh là vợ cả, là chính thê của Tiền Nguyên Hằng, Tiền Chính Hiên là con trai trưởng của hắn, tất cả mọi thứ của Tiền Nguyên Hằng cũng chính là của Tiền Chính Hiên.
“Ta đã từng đáp ứng