"Con có biết bây giờ là giờ nào rồi không.
" Tô phu nhân giả vờ tức giận hỏi.
Tiểu Tô Đình mở to hai mắt, sau đó dùng sức chớp chớp mắt, không tiếng động làm nũng.
Tô phu nhân bất đắc dĩ ôm nữ nhi mới vừa năm tuổi vào lòng "Con đó, bắt đầu từ ngày mai dậy sớm cho mẫu thân.
"
"Nhưng, nhưng mà! " Tiểu Tô Đình đầy mặt không đồng ý.
"Không có nhưng nhị gì cả.
" Tô phu nhân không thèm nghe mà ra lệnh "Phụ thân ngươi đã đồng ý để ngươi cùng học võ công với các ca ca rồi.
"
"Thật ạ.
" Tiểu Tô Đình khuôn mặt u ám bỗng nhiên sáng rực.
"Thật, ngày mai giờ sửu ngươi phải thức dậy tập quyền với phụ thân ngươi.
" Tô phu nhân khẽ cười nhéo lấy lỗ mũi của nữ nhi.
Tiểu Tô Đình nghe phải dậy sớm như vậy không hề có chút ý kiến mà còn vui vẻ lắc lư thân mình, miệng thì chu chu nói "Cảm tạ mẫu thân đại nhân, thơm thơm một cái nà.
"
Tô phu nhân bị nữ nhi chọc cho cười đến vui vẻ.
Tiểu Tô Đình cũng không thực sự hôn lên mặt mẫu thân nhà mình, nàng vỗ vỗ nhẹ tay mẫu thân ý bảo để mình xuống đất.
"Mẫu thân đợi bảo bối nhi một chút, sau đó chúng ta cùng đi kiếm phụ thân.
"
"Được, con mau vào rửa mặt đi.
" Tô phu nhân vẻ mặt đầy cưng chiều nhìn nữ nhi nhà mình.
Sau khi lấy phu quân, Tô phu nhân đã sinh được bốn quý tử, gia đình phu quân rất tốt, thấy tình cảm phu thê gắn bó nên cũng chẳng ép nạp thêm thê thiếp, nhưng tiếc nuối duy nhất của bà là không có được một nữ nhi.
Chẳng ngờ rằng năm năm trước trong khi đang nói chuyện cùng một quý phu nhân bà liền ngất xỉu, sau khi được chẩn đoán là đã mang hai bốn tháng rồi.
Kỳ lạ là bà chẳng có chút cảm giác gì cả, bụng cũng chẳng to lên một chút nào, phu quân bà cứ lo đây là một thai chết, chạy khắp nơi tìm lương y, nhưng mỗi người đều mỉm cười chúc mừng họ.
Cứ lo lắng như vậy cho đến khi sinh hạ ra nàng, một tiểu cô nương ốm ốm, gày gò.
Bà cứ nghĩ do bà không kịp phát hiện nên nữ nhi mới nhỏ xíu như thế, sau khi sinh nàng ra bà liền thương yêu nàng hết mực.
Đến khi nàng ba tuổi cuối cùng cũng giống như những đứa trẻ bình thường, lúc này phu thê bà mới yên tâm.
Cuối cùng bà cũng không còn tiếc nuối gì nữa, gia đình bà cuối cùng nam nữ đều đủ cả.
Sau khi nữ nhi ra đời, không chỉ bà mà cả nhà từ già đến trẻ đều rất thương yêu nàng, cứ như vậy tiểu cô nương vừa tròn ba tuổi tính tình trở nên tùy hứng, nhưng lại không làm phiền lòng bất kỳ ai.
Nhưng có lẽ bà đã sinh nhầm giới tính cho nữ nhi của mình rồi, nàng không giống những nữ nhi yên tĩnh văn nhã như những nhà quai lại khác, đến cả nữ nhi nhà bình thường còn yên tĩnh hơn nàng.
Hai năm trước nàng chỉ vừa ba tuổi sau khi nhìn thấy ca ca cùng phụ thân tập võ liền nằng nặc đòi theo, nhưng phu quân bà lại không đồng ý, đến nay cuối cùng cũng đồng ý.
Tô phu nhân vừa suy nghĩ vừa cảm thán, thời gian đúng là trôi qua thật nhanh, trong chớp mắt mà hài nhi của bà đều đã lớn cả rồi.
Trong khi mẫu thân cảm thán nhân sinh thì tiểu Tô Đình đã nhanh chóng súc miệng, rửa mặt, sau đó để hai thị nữ tỷ tỷ bới hai lọn tóc nhỏ cho mình rồi nhanh chóng dùng hai chân ngắn ngủn của mình chạy ra cửa.
"Mẫu thân.
" Tiểu Tô Đình thấy mẫu thân đang ngẩn người liền khẽ gọi.
Tô phu nhân lấy lại tinh thần rồi cúi xuống nhìn nữ nhi yêu thương của mình liền cười nói "Đi thôi, giờ này chắc phụ thân con đang kiểm tra bài cho các ca ca.
"
"Vâng ạ.
" Tiểu Tô Đình nắm lấy bàn tay to của mẫu thân sau đó vui vẻ gật đầu.
Hai người đi ra khỏi Nhã Trúc, sau lưng có bốn thị nữ theo sau.
Trời trưa nắng, cực kỳ nóng nực, hai thị nữ biết ý liền bung dù ra che cho hai mẫu