Cạch! Két! Kèn kẹt! Keng!
Cửa đại điện từ từ được hai binh sĩ đẩy ra, tiếng cánh cửa nặng nề vang lên trong sự tĩnh lặng.
Bầu trời đã dần dần xuất hiện những áng mây trắng trôi qua.
Sau khi cửa cung được mở rộng, những quan lại đứng bên ngoài bắt đầu đi chuyển vào đại điện, tất cả xếp hàng theo phẩm cấp cùng chức quan.
Vương gia sẽ là những người đứng hàng đầu tiên sau đó chính là nhất phẩm, nhị phẩm, tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm, lục phẩm, thất phẩm, bát phẩm, cửu phẩm.
Mỗi người đều phải xếp hàng thật ngay ngắn ở hai bên, đứng phía dưới bật thềm để ngai vàng, thái tử thì đứng ở bậc thềm thứ hai từ trên ngai vàng đếm xuống.
Bởi vì hôm nay có một ngoại lệ nên sau khi tất cả mọi người đều đứng nghiêm trang thì liền thấy một thân ảnh nữ tử mặc trên người chính trang của vương phi đi lên bậc thềm thứ ba sau thái tử rồi ngồi xuống.
Nàng cứ vậy mà chẳng thèm nhìn đến ai mà ngồi xuống, tất cả ánh mắt sau khi nhìn nàng liền vèo vèo bay tới người vừa mới lên chức phu quân của nàng cách đây ba ngày Hiên vương giả, Hoàng Tiêu Hiên.
Phải nói lúc này Hoàng Tiêu Hiên bị rất nhiều ánh mắt nhìn sau lưng mà chẳng có một chút áp lực nào, hắn chỉ bất đắc dĩ nhìn nàng sau đó khẽ nhìn xuống những triều thần quan lại phịa sau hắn.
Hắn biết ánh mắt của những người này muốn nói rằng Sao ngươi không quản thế là hắn liền không ngại mà đáp trả lại họ bằng ánh mắt Các người quản đi.
Nhưng những người đó không cam tâm liền tiếp tục trừng mắt nhìn hắn Thê tử của ai người đó quản hắn chỉ có thể khinh bỉ đáp trả bọn họ Không muốn quản, mà quản cũng chẳng được.
Thế là bên trong đại điện liền xảy ra một hồi chiến tranh bằng ánh mắt cực kỳ rực lửa, nhưng người ngồi phía trên bậc thềm hoàn toàn chẳng có một chút quan tâm nào, chỉ cong đầu gối sau đó chống cằm nhìn xuống chân mình đầy vô tư.
Thái tử đứng phía trên nàng cũng nhức đầu mà dây dây trán, nhưng chàng thực sự không quản được, trong đại điện này ngoại trừ hoàng thượng không có ai có thể quản được nàng.
"Hoàng thượng giá lâm.
" Trong khung cảnh đầy mùi thuốc súng như thế này cuối cùng bị một đạo thanh âm đánh tan.
Một người mặc một thân lông bào từ bên trong màn che bên hông đại điện bước ra.
Nhóm quyền thần bên dưới nhanh chóng quỳ xuống đồng loạt hô vang "Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.
"
Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng nhìn xuống dưới, lúc này ngài không hề chú ý trên bậc thang có một người cũng quỳ xuống cùng hô với mọi người.
"Chúng ái khanh bình thân.
"
"Tạ ơn hoàng thượng.
" Tất cả đồng thanh hô sau đó đứng dậy nghiêm túc chỉnh tề.
Tống công công, cùng những thị vệ đi phía trước cùng phía sau hoàng thượng tuy nhìn thấy nàng nhưng khuôn mặt vẫn tỏ vẻ bình thường mà lập lại những động tác thường ngày bọn họ vẫn hay làm.
Sau khi tất cả đại thần đều đứng dậy, Tống công công liền cao giọng hô.
"Có sự khởi tấu, vô sự bãi triều.
"
"Khởi bẩm hoàng thượng thần có một phong thư từ An thành gửi đến.
" Trưởng quản đại lý tự đại nhân bước ra khỏi hàng sau đó khom người cầm phong thư dân cao qua khỏi đầu.
"Đem lên.
" Hoàng thượng phất tay.
Tống công công nhanh chóng đi xuống nhận lấy thư sau đó đi lên dâng cho thống lĩnh quân đứng bên cạnh hoàng thượng.
Thống lĩnh quân xé phong thư ra xem xét, sau khi xác nhận không có gì nguy hại mới trình thư vào trong tay hoàng thượng.
Hoàng thượng mở phong thư ra rồi nhanh chóng đọc.
"Thật sự là hoang đường, trên đất của trẫm mà có thể có loại chuyện như vậy.
" Hoàng thượng tức giận quăng giấy xuống sàn.
Những người trên đại điện đồng loạt quỳ xuống hô "Hoàng thượng bớt giận.
"
"Trưởng quản đại lý tự, việc này trẫm giao cho đại lý tự xử lý, phải điều tra rõ ràng cho trẫm.
" Hoàng thượng nhanh chóng hạ chỉ "Đứng dậy hết đi.
"
"Hạ thần lãnh chỉ.
" Trưởng quản đại lý tự nhanh chóng nhận lệnh, sau đó cùng đứng lên với những triều thần khác.
"Còn thứ gì bẩm tấu.
" Hoàng thượng hạ giọng hỏi, dạo gần đây tâm tình ngài thật sự không tốt, chẳng muốn ở lại đây nhìn mặt bọn họ.
Lúc này Ngự sử đại phu đánh mắt cho Phó tổng ngự sử cùng Đông các đại học sĩ, hai người này đều thuộc dòng tộc Quan gia, vì vậy sau khi nhận được lệnh liền rời khỏi hàng cúi người bẩm báo.
"Khởi bẩm hoàng thượng, hạ thần muốn tố cáo một người.
" Phó tổng ngự sử tiếp tục nói "Người này biết pháp mà còn