Tố Hoà Thanh Dao nói xong, ánh mắt từ ánh trăng từ từ thu hồi, tựa hồ lời mới vừa rồi không có ý đồ gì khác, càng không có ý trách cứ phi tần nào.
Nhưng Liên phi ý vị thâm trường nhìn chằm chằm Cơ Phi Yên một lát, trên môi hiện lên một tia tươi cười phù phiếm, khong đợi phát giác, giây lát liền biến mất.
"Muốn nói Cơ phi muội muội mới là phúc lớn nhất thiên hạ này, tỷ muội chúng ta cũng chỉ có thể hâm mộ." Liên phi vừa nói vừa chỉ ngón tay, ngữ điệu lộ ra bén nhọn: "Bất quá muội muội, tỷ tỷ ta còn muốn cho muội muội một câu nhắc nhở.
Người không có lại mượn được phúc ơn trạch thiên hạ, bị leo lên đầu mới không tốt." Người trong miệng nàng tự nhiên chính là nói Thục phi, mấy ngày gần đây Cơ Phi Yên cùng Thục phi vô cùng thân thiết, nàng đều nhìn thấy trong mắt, chuyện được ân sủng, nàng cũng có thể đoán được tám chín phần.
Làm trò trước mặt Hoàng hậu, không phải muốn thật sự nhắc nhở Cơ Phi Yên mà muốn ám chỉ cho Tố Hoà Thanh Dao, có lẽ các nàng mới hẳn là đồng minh của nhau.
Cơ Phi Yên đối với tranh đấu gay gắt giữa phi tần chưa bao giờ thèm, ở trong mắt nàng, trò chơi này quá mức tầm thường, đã sớm chơi không vui.
Nàng càng thích trò chơi thú vị, ví như làm cho Tố Hoà Thanh Dao rơi vào võng tình, không được siêu sinh.
Nhưng mà hiện tại, nàng có chút không xác định được trò chơi này đến tột cùng có phải diễn giả thành thực hay không.
Nàng cảm giác được chính mình khong ổn: tim đập, cảm xúc, cùng với trong đầu thường xuyên thoáng hiện bóng dáng xinh đẹp của Tố Hoà Thanh Dao, đều trực tiếp ám chỉ Cơ Phi Yên động tình.
Lời Liên phi đều được Cơ Phi Yên lĩnh ngộ thấu triệt, có lẽ Tố Hoà Thanh Dao cũng như vậy.
Các nàng ai cũng không biểu hiện ra ngoài, im lặng là tốt nhất diễn đến tự nhiên, giống như ánh trăng dần dần bị che khuất.
"Lời tỷ tỷ nói tự nhiên ta sẽ nhớ kỹ, cảm ơn tỷ tỷ quan tâm muội muội!" Cơ Phi Yên sóng vai đi cùng Liên phi, ánh mắt lại dõi theo Tố Hoà Thanh Dao đi phía trước.
Trong lòng nàng tràn đầy vui sướng! Nàng đang tìm cơ hội cùng Tố Hoà Thanh Dao ở một chỗ, chờ Liên phi rời đi, đó chính là cơ hội của nàng.
Đằng xa mơ hồ truyền đến tiếng hô trầm thấp, âm thanh kia chấn động màng tai Cơ Phi Yên, cũng chỉ có một mình nàng nghe thấy.
Nàng nổi lên cảnh giác, tầm mắt lướt qua Tố Hoà Thanh Dao nhìn đến hướng sơn trang nghỉ hè.
Tối nay cắm trại nghỉ tạm, ngày mai là tới hành cung.
Chỉ là, Cơ Phi Yên đột nhiên có loại dự cảm không lành, trong sơn trang nghỉ hè, sợ là có tên nào đã chiếm đàng kia khó mà đối phó.
Mang theo một phần tâm tình hơi sầu lo, Cơ Phi Yên xốc len màn trướng của Hoàng hậu, từ phía sau ôm chặt lấy Tố Hoà Thanh Dao.
"Ngươi vừa rồi thay ta nói chuyện đúng không? Nhìn đi, ta biết ngươi để ý đến ta mà!" Nàng cười, thu liễm không được phong tình vạn chủng.
"Ngươi đối với ta tốt như vậy, ta đương nhiên như thế nào không trả lại đây? Không bằng, lấy thân báo đáp, thế nào?"
"Ý nghĩ kỳ lạ." Tố Hoà Than Dao lạnh lùng liếc nàng một cái, đối với việc nàng không có quy cũ như vậy đã thấy mà không thể trách gì.
Nàng gỡ xuống hai tay đang giam cầm mình, đưa lưng về phía Cơ Phi Yên đổi một nội sam thoải mái, thổi tắt ngọn nến, nằm nghiêng người lên giường đắp chăn, căn bản không tính nhiều lời với Cơ Phi Yên.
Không có ánh nến nhu hoà, doanh trướng cơ hồ tối đen.
Cơ Phi Yên đứng trong bóng tối nhìn Tố Hoà Thanh Dao, thuỷ chung đứng yên tại chỗ, không hề động đậy.
Nàng vẫn đang đợi, đợi Tố Hoà Thanh Dao không nhịn được mở miệng nói chuyện.
Dù sao, nàng có chính là thời gian, cũng không thật sự cần nghỉ ngơi.
Nếu hiện tại nhận thua đi ra ngoài, ý đồ xấu của nàng nhất định càng ủ ngày càng nhiều.
Đứng ở trong bóng tối, hết thảy âm thanh quanh mình đều phá lệ rõ ràng: hô hấp Tố Hoà Thanh Dao nhẹ nhàng coi như đã ngủ.
Bên ngoài doanh trướng, thủ vệ tuần tra bước đi đều đều, ngẫu nhiên sẽ có âm thanh chim chóc truyền đến.
Cơ Phi Yên khoanh tay đứng tay chỗ, chờ nàng ý thức được không thể lại tiếp tục như vậy, nàng cố ý phát ra âm thanh ai nha, sau đó ngã ngồi trên mặt đất, có chút ảo não lầm bầm lầu bầu: "Đau quá đi! Lần trước hai gã ác nhân đẩy ngã người ta, mắt cá chân đập vào tảng đá, như thế nào lúc nay còn đau đây?"
Quả nhiên, biện pháp của hồ ly tinh vĩnh viễn đều có hiệu quả.
Một lát sau, ngọn nến bị tắt