EDIT: TỬ SA
Đơn thuần cho là mình suy nghĩ bóc đồng, muốn ra ngoài chơi.
Quả thực, bản thân cần phải chứng minh cho năng lực của mình
Bằng không đám người nhà này của nàng dù có yêu mến nàng, cũng không thể nào tránh khỏi lo lắng.
Vì thế nàng mềm giọng, hai tay nắm lấy tay Vương Lam Phong.
“Ca ca, ta sẽ chứng minh cho huynh xem, con cháu Vương gia chúng ta không phải là vật trong ao, huynh thế, ta cũng thế. Trước tiên, hôm nay cứ đoạt lấy cái hạng nhất buổi biểu diễn lần này.”
“Muội muốn biễu diễn cái gì? Ta nhớ là ta đã mời về uội hơn mười mấy thầy dạy, nhưng không ai chịu nỗi sự lười biếng nghịch ngợm của muội, tất cả đều lắc đầu cuốn gói bỏ đi, muội luôn không thích đọc sách, không thể trông mong vào việc muội sẽ ngâm thơ đối chữ. Mấy thứ cầm kỳ, chỉ sợ bọn nó nhận ra muội, chứ muội lại không nhận ra bọn nó. Làm thế nào giờ, Doanh Nhi, chẳng lẽ muội muốn biểu diễn võ nghệ, ở đây, nữ tữ biểu diễn võ nghệ, tựa hồ như không hợp trào lưu, khó được nhận thức, muội thật nắm chắc phần thắng sao?”
Vương Lam Phong phân tích qua cho nàng một lần, cho thấy giành được thắng lợi cũng không phải là chuyện mười phần chắc chín.
Đặc biệt là nha đầu này, có vẻ như võ công cũng không tính là đứng đầu nha!
Cái công phu so trên không đủ mà so dưới cũng không dư này, thực sự là khó trèo lên được nơi yên ổn.
Nhưng khẩu khí vừa rồi của nàng mạnh mẽ như vậy, tựa hồ như phần thắng bất quá chỉ đơn giản như trở bàn tay.
Lẽ nào nàng có tuyệt chiêu