EDIT: TỬ SA
Nàng trong nháy mắt khôi phục lại sự tự tin, lộ ra nét cười hài lòng.
Vương Tâm Doanh ư, chính mình quá đề cao nàng ta rồi.
Nàng ta bất quá chỉ dựa vào lễ phục hoa lệ cùng phượng quan khiến mình kinh diễm một phen.
Luạn đến tài nghệ, nàng ta lập tức lộ ra chân ngựa rồi, xem ra nàng ta căn bản không đủ để gây nên sở hãi.
Chỉ là một ả đanh đá mà thôi.
“Muội muội, lần này muội hẳn là vui vẻ rồi chứ, Vương Tâm Doanh kia tuy dựa vào quyền thế để đoạt mất vị trí dẫn đầu của muội, hiện tại cũng tính là đã hòa nhau, mọi người đều có mắt cả, nàng ta đạt được cái vị trí dẫn đầu không danh chính ngôn thuận, còn không có tài nghệ gì, căn bản là không xứng. Về sau nhất định sẽ bị bách tính Thiên Phong thành phỉ báng, người chân chính nổi dánh nhất định chính là muội.”
Đại tỷ nhìn thấy thần sắc nàng trở nên cao hứng, lập tức vỗ mông ngựa của nàng, khiến nàng vui vẻ.
Nhị tỷ cũng xen vào, vẻ mặt lấy lòng:
“Đúng a, nàng ta bất quá là dựa hơi ca ca, ác bá Thiên Phong thành mà thôi, đánh mất hết thể diện trước đây của Vương gia. Hiện tại muốn làm bộ làm tịch, mọi người cũng sẽ không ủng hộ nàng đâu. Nàng ta là đối tượng bị người ta phỉ nhổ, mà muội mới là mỹ nhân làm nào động ngày hôm nay, tiếng tốt vang xa.”
Đỗ Huệ Ngọc nghe thấy, trong lòng rất thư thản, trên mặt không để lộ thanh sắc.
Nàng đương