EDIT: TỬ SA
“Hì hì, ta chỉ là muốn khen huynh thôi mà, gian thần ở đây cũng không phải là người nào cũng có thể làm, cái gọi là gian hùng ra lệnh thiên hạ, ai chẳng có chút thủ đoạn, huynh không gian thì kẻ khác sẽ gian, vẫn là bản thân mình gian chút là tốt rồi. Gian trá có nguyên tắc, sẽ không có hại, ta cho rằng là rất tốt.”
Vương Lam Phong hết sức ngạc nhiên, trong lòng rất lấy làm lạ, loại quan niệm thị phi này, thực tại không phải ai cũng có thể ủng hộ.
Chưa từng trải qua trắng đen phải trái đảo điên.
Người bình thường trong lòng vẫn ưu tiên duy trì sự quang minh lỗi lạc cùng chính nghĩa.
Nha đầu này từ nhỏ lớn lên trong hoàn cảnh tốt đẹp, trên cơ bản rất ít tiếp xúc với những chuyện đen tối.
Nàng lại nói tron gian có chỗ tốt.
Thực khiến người ta kỳ quái là sự từng trải giản đơn của nàng sao lại có cái loại tư tưởng này.
“Doanh Nhi, muội nói đúng, triều chính phức tạp, không phải ai cũng quang minh lỗi lạc cả, kỳ thực chỉ cần đạt được mục đích, thủ đoạn quá trình ra sao cũng chẳng quan hệ gì, so với thành tựu, chút bẩn kia căn bản chẳng là gì.”
Vương Tâm Doanh hết sức kiêu ngạo nói: “Vì thế ca ca, huynh phải tiếp tục nỗ lực một chút để làm thiên hạ đệ nhất cáo già, so với anh hùng, ta cảm thấy cáo già có mị lực hơn nhiều, có quyền thế có kiên quyết có thủ đoạn có dục vọng, đây mới là con người có lý tưởng thật sự. Cái gì mà liều mạng trung thành với hoàng đế triều đình chứ, đều