EDIT: TỬ SA
Ảm Nguyệt ở bên cạnh nhìn chủ tử mình, cư nhiên bị nữ tử này chọc tức đến sắc mặt tím ngắt, có lời lại nói không ra.
Thiếu chút nữa đã cười chết.
Chủ tử nói không phải đi tìm nữ nhân, nàng ấy cư nhiên ném ra một câu là đi tìm nam nhân.
Vị nữ tử này nói chuyện thật sự là tức chết người không đền mạng.
Chủ tử xem ra gặp phải thiên địch rồi.
Đông Lệnh Vũ cảm thấy khi bản thân đối mặt với nữ nhân này, tất cả trí tuệ phong độ đều hóa thành hư vô.
Nàng chính là có biện pháp khiến bản thân 囧 đến không còn gì để nói.
“Nói hươu nói vượn, ta là không thích cái nơi dơ bẩn này, nếu ta muốn nữ nhân nam nhân gì, lập tức sẽ có người đưa tới ột đống, không cần phải tìm đến những nơi tầm thường thế này.” Đông Lệnh Vũ khẩu khí pha chút kiêu ngạo.
Nguyên lai tiểu soái ca chính là một khiết phích*.
*Khiết phích: người nghiện sạch sẽ…
Lại tiết kiệm được tiền mời khách, Vương Tâm Doanh cũng không có mất hứng gì.
Bất quá khẩu khí của tiểu tử này, dường như tự xem bản thân là hoàng đế, thật là ngạo mạn a!
“Được rồi được rồi, coi như ta hiểu lầm ngươi rồi, tiểu hài tử mau mau về nhà, đừng để bên ngoài làm hỏng. Tỷ tỷ còn có việc cần làm, đi đây.”
Vương Tâm Doanh giống như dỗ tiểu hài tử, tùy ý dặn dò hắn hai câu.
Liền định xông vào kỹ viện.
Một bàn tay như đai sắt vô thanh vô tức bắt trụ cổ tay nàng.
Chỉ cần dùng một chút lực, tay của nàng sẽ gãy thành hai đoạn.
Đông Lệnh Vũ giận tái mặt, trong