EDIT: TỬ SA
Cũng không thể bất chấp mọi thứ vứt bỏ danh dự của Vương gia.
Ai ngờ Vương Tâm Doanh chỉ cười lạnh:
“So với báo quan, bổn tiểu thư thích ỷ thế hiếp người hơn… thế nào, ta vốn không phải là cái người tốt chính trực gì, cái tên gia hỏa này chọc đến ta, đánh hắn một trăm roi, xem như là tiện nghi cho hắn rồi.”
“Vương Tâm Doanh, ngươi không cảm thấy ngươi quá kiêu ngạo dã man sao?”
Từ cầu thang một bóng người cao lớn chậm rãi bước xuống.
Chính là Nam Kỳ Nghiệp, hắn vừa rồi bị nàng làm cho tức đến phát nghẹn.
Hôm nay thấy nàng lại ngang ngược dã man, nhịn không được lên tiếng châm chọc.
“Vì một miếng ngọc bội, liền đến đây gây ầm gây ĩ, ngươi thật sự là nhàm chán đến cực điểm, cũng dã man đến cực điểm.”
Vương Tâm Doanh nghiêng người, nhìn đến Nam Kỳ Nghiệp, liền nhíu chặt mày.
“Đại sâu hại, ta giáo huấn người khác, còn không đến phiên ngươi quản!”
“Hừ, ngươi tưởng rằng ta muốn quản ngươi chắc, ta chỉ là nhìn cái vẻ ngang ngược của ngươi không thuận mắt.”
Vương Tâm Doanh nhún nhún vai, nhả ra một câu tức chết người không đền mạng: “Đúng, ta chính là thích ngang ngược, ngươi không phải đã sớm trải nghiệm qua rồi sao? Chẳng lẽ cảm thấy còn chưa đã ghiền, hiện tại muốn đến thay người khác gây náo.”
Nhớ tới chuyện uất ức khi ngày đó bị bức thối hôn, Nam Kỳ Nghiệp nhắm nghiền mắt lại.
“Quả nhiên là rất dã man, ta hôm nay là muốn xen vào việc này. Tuyệt không cho phép ngươi ở nơi này giương oai.”
Nữ nhân áo