EDIT: TỬ SA
“Ngươi cùng đừng quá đắc ý, theo ta thấy, ngươi cùng ta bất quá là cùng một loại người thôi, ít nhất, cái ta thích là nữ nhân, mà ngươi lại là thích đám long dương quái gỡ kia… Không biết nàng sẽ nghĩ gì, người tính tình cương liệt như nàng, nhất định không thể chịu được loại người làm trái luân lý đạo đức như thế.”
Đông Mộ Ngạn nắm chặt khung quạt, sắc mặt giận tái.
Cái tên Ly Liệt Viễn này thật sự đã nói trúng nhược điểm của hắn rồi.
Kỳ thực Vương Tâm Doanh chán ghét Ly Liệt Viễn.
Làm sao lại không chán ghét mình.
Nàng chính là đã không chút lưu tình nào mà đánh mình, có thể thấy đối với mình cũng là một dạng vô tình.
Bất quá vô tình cũng tốt, hữu tình cũng tốt.
Hiếm khi gặp phải một nữ tử khiến hắn để mắt đến, sao có thể dễ dàng buông tha cho được.
Cùng lắm thì cướp lấy mà lưu nàng ở bên người.
“Các tiểu thư mời vào bàn bên này.”
Chúng nha hoàn phụ trách tiếp đãi sớm đã ở phía ngoài nghênh đón tiểu thư các nhà.
Ánh mắt mọi người lập tức bị từng đoàn từng đoàn kiệu lịch sự tao nhã hấp dẫn lấy.
Tiểu thư các nhà đến tham gia lễ cập kê.
Một đám làn váy ưu nhã từ trên cổ kiệu bước xuống.
Gương mặt tuổi xuân thanh tú được ánh mắt trời chiếu rọi, liền giống như từng đóa hoa xuân buông nở.
Đám nam nhân nhìn thấy mà sóng lòng mênh mang.
Các nàng đều mặc thải y thải lý*.
*Thải y thải lý: ý chỉ bộ áo váy cùng giày đồng bộ đủ màu…
Trên đầu hoặc là búi cao, hoặc là thắt hái bím, đều là cùng cách trang