EDIT: TỬ SA
Buông hạ tầm mắt nhỏ giọng hỏi: “Doanh Nhi thích không?”
Trong lời nói nhàn nhã mang theo một tia trêu chọc.
Vương Tâm Doanh hơi hơi ngẩng đầu lên lẳng lặng nhìn hắn, có điểm không biết làm sao, bất qua vẫn là rất cảm động.
“Xem ra ca ca thật sự đã đem gà rừng biến thành phượng hoàng rồi, ngay cả phượng quan đẹp nhất thiên hạ cũng mang đến.”
Hắn mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gò má nàng, dừng ở trên tóc mai nàng:
“Ngoại trừ muội, không ai xứng được với nó.”
Vương Tâm Doanh buồn cười: “Ca ca, những lời này của huynh nếu bị mọi người nghe thấy, nhất định sẽ bị nước miếng dìm chết.”
Vương Lam Phong chuyên chú đem mũ phượng đội lên đầu nàng.
Dùng một cây trâm nhỏ để cố định, sau đó hơi để lộ ra nét cười thỏa mãn.
Nhướng mày liếc xéo nói: “Vậy hãy để bọn họ xem xem, mắt của bọn họ kém thế nào.”
Đối mặt với vị huynh trưởng đại nhân cường đại tự tin như thế.
Vương Tâm Doanh cũng không khỏi sôi trào nhiệt huyết, trong lòng tràn đầy sự hăng hái đã lâu không thấy.
Đúng, phải để bọn họ xem xem, Vương Tâm Doanh nàng rực rỡ chói sáng thế nào.
Tuyệt đối không để ũ phượng làm mất đi phong thái của nàng.
Lúc này đây tuyệt đối phải khiến cho con ngươi của mọi người ở Thiên Phong thành rơi hết xuống đất.
Vương Lam Phong đỡ nàng đứng dậy.
“Đi đi, sự ưu tú của muội sẽ nở rộ trong hôm này.”
Vương tâm Doanh tự tin gật gật đầu, theo tán giả trở lại phòng thay đồ.
Vài