Bút Liên Tử liếc mắt nhìn qua màn hình điện thoại đang sáng lên, trên mà hình nhỏ hiện ra một thông báo tin nhắn ‘ Bên tôi xong việc rồi ‘.
Bút Liên Tử hoàn toàn mất đi sự sợ hãi ban nãy bây giờ cô nhìn Cố Thiếu Tranh với ánh mắt khiêu khích, tự nhiên đứng lên đi về phía anh một tay chống lên bàn tay kia chống ở eo mình, giọng nói lảnh lót mang nét gợi cảm: “ Ông chủ, e là trễ rồi “.
Cố Thiếu Tranh híp mắt đồng từ co rút lại những tia máu len lõi hiện ra, xung quanh đã ngập nặng mùi sát khí vài giây sau lại trở về nét thản nhiên vốn có khóe mệng âm thầm nhếch lên đây là lần đầu tiên sao hạng B như cô ta dám khiêu khích anh, đúng là không biết trời cao đất dày là gì, ở tầm như cô ta đúng là rất ít có cơ hội được tiếp xúc trực tiếp với anh nên mới dám mạnh miệng ở đây.
Cố Thiếu Tranh nhẹ nhàng đứng lên mắt có ý cười còn miệng thì cười như không cười, lạnh giọng cất lên
“ Cô khiêu khích tôi?, tôi còn chưa cho phép đâu “.
Trợ lý Trạch Trạch của Cố Thiếu Tranh hớt ha hớt hải bật cửa đi vào, anh ta nhìn hai người một nam một nữ đang tiếp xúc có phần thân mật liền tỏ ra e ngại nhưng vẫn không quên chuyện chính: “ Ông chủ, có chuyện rồi, phu nhân bị tung tin nóng “
Cố Thiếu Tranh không chút cảm xúc từ từ quay đầu nhìn người phụ nữ đang cười tươi vì đạt được mục đích, cô ta đúng là ngu xuẩn.
Cố Thiếu Tranh là ai, anh có thể dễ dàng để người của mình bị hại như vậy hay sao, nói cô ta ngu xuẩn là đã tiết chế lời lắm rồi hại ai không hại lại hại Bối Vy, cô được anh chống lưng chuyện này cả giới showbiz đều biết cũng biết rõ nếu đã nằm dưới đôi cánh của Cố Thiếu Tranh thì ai có thể có gan đụng vào Bối Vy, cô ta còn không nhìn ra Alice cũng hận Bối Vy thế nào mà còn không dám ra tay vậy thì một sao hạng B như Bút Liên Tử là cái thá gì.
Anh chống lưng cho cô, có nghĩa là anh muốn để cho tất cả người ngoài kia biết Bối Vy là người của anh không chỉ đơn giản là người của cô ty trong mắt của người ngoài cô còn là vợ của anh là người phụ nữ của Cố Thếu Tranh này.
Cố Thiếu Tranh cười lạnh một tiếng
“ Đây là do cô ngu xuẩn, đừng trách tại sao tôi độc ác “
Dứt câu anh quay người rời đi còn ra hiệu cho Trạch Trạch kéo Bút Liên Tử theo sau, bước ra bên ngoài hơn hàng trăm nhân viên của công ty đã tụ lại, bọn họ tạo vòng vây bao lấy Bối Vy hết lời nhục mạ, chửi mắng cô, mặc cho người phụ nữ đang vô cùng sợ hãi hoảng loạn bọn họ chỉ nghĩ cho bản thân tấy gì nói nấy chỉ muốn thõa mãn cái miệng nhiều chuyện của mình, từng câu từng chủ đều rơi vào tai Cố Thiếu Tranh đang đứng cách đó không xa, anh nhìn người phụ nữ của mình bị đàm tiếu mà giận đến mức chỉ muốn phát điên, anh thật sự muốn tự tay mình khâu lại mấy cái miệng củ bọn họ.
“ Các người gan thật đó, lại dám hùa nhau mắng nhiết vợ tôi, cô ấy là bà chủ của mấy người “, người đàn ông gào lên không khí đột nhiên im phẳng kinh sợ, giọng nói anh như ngàn đao kiếm lửa không chỉ muốn đâm chết bọn họ mà còn muốn thiêu luôn cả xác.
Đồng loạt người quanh đầu nhìn Cố Thiếu Tranh bây giờ mới biết sợ e là đã quá trễ rồi, đám người nới lỏng nhau ra dáng vẻ vô thần của Bối Vy hiện ra trước mắt nhìn cô hai tay thu lại run rẩy còn đang khóc, đây là lần đầu tiên anh thấy cô khóc, ở cùng nhau đã ba năm anh còn chưa thấ cô tức giận lần nào cũng chưa từng thấy cô buồn vì chuyện gì người phụ nữ này của anh thật chất rất mạnh mẽ nhưng bây giờ lại bị đám người không phân rõ đúng sai này làm cho rơi lệ, Bối Vy không còn quan tâm đ ến chuyện xảy ra xung quanh nữa cô chỉ bất động đứng cúi đầu mà khóc như vậy.
Trạch Trạch lôi Bút Liên Tử ra ngoài, cô ta bị lôi đi không khác gì một