Địa Huyệt Long và Kim Tình Tử Viên nhất thời mở to hai mắt, ngây ngốc nhìn đứa bé trước mắt, một lúc sau, cả hai khàn giọng phá lên cười.
- Tiểu hài tử nhân loại, ngươi nói cái gì? Có thể cứu chúng ta sao? Ta không có nghe lầm chứ?
Địa Huyệt Long mất bình tĩnh thở dốc, ý cười nhạo trong mắt còn lộ vẻ không tin.
Hiện tại, sinh cơ của chúng đang không ngừng trôi đi, nếu là thần vực cường giả nói như vậy với chúng thì chúng còn có thể tin, thế nhưng trước mắt chỉ là một tiểu hài tử nhân loại gian xảo?
Điều này làm cho chúng cảm thấy đây là câu truyện cười hay nhất mà chúng được nghe trước khi chết.
- Hắc hắc, tiểu hài tử gian xảo, ngươi thấy chúng ta sắp chết cho nên mới pha trò chúng ta phải không? Cho dù chúng ta hiện tại sắp chết, nhưng mà ngươi phải biết rằng bây giờ chúng ta chỉ tùy tiện động một ngón út cũng có thể nghiền ngươi thành bột phấn.
Kim Tình Tử Viên có phần thẹn quá thành giận, con mắt hiện lên một tia cuồng bạo.
Hoàng Long không thèm để ý đến lời nói của hai con thú, chỉ thản nhiên nói :
- Chúng ta đánh cuộc, nếu ta có thể cứu các ngươi thì các ngươi phải làm ma sủng cho ta.
- Ma sủng! Không có khả năng!
Hai con thú đồng thanh quát lên.
Kim Tình Tử Viên càng nổi giận vung cánh tay lớn quét ngang qua, nó muốn bóp chết thằng bé nhân loại này ngay tại chỗ.
Nực cười, đường đường là thánh vực ma thú lại đi làm ma sủng cho một tiểu hài tử nhân loại? Còn không bằng giết chúng nó.
Cánh tay lớn quét qua, tuy nhiên điều làm cho Kim Tình Tử Viên ngoài ý muốn chính là tiểu hài tử nhân loại trước mắt kia cũng không có bay ngược ra sau và trở thành một đống huyết nhục, mà đã không thấy hình bóng đâu nữa.
Không thấy nữa! Ngay cả Địa Huyệt Long ở bên cạnh cũng giật mình.
- Thế nào? Chẳng lẽ các ngươi không dám chơi sao? Sợ thua à?
Lập tức, chúng nghe theo hướng thanh âm phát ra thì thấy giữa không trung, thằng bé nhân loại kia đang lăng không đứng trên đó.
Mắt hai con ma thú hiện lên một tia kinh hãi, đồng thời thất thanh cả kinh thốt lên:
-Thánh vực cường giả!
Đứng trên không, ngự không phi hành, đúng là tượng trưng của thánh vực cường giả.
Sao lại có thể! Hai con ma thú đồng thời hiện lên ý niệm này trong đầu, không thể tin được, nhân loại lúc nào lại trở nên lợi hại như vậy? Một tiểu hài tử nhân loại lại là thánh vực cường giả? Còn chúng đã tu luyện mấy nghìn năm cũng chỉ đạt tới Trư La thú thần?
Hoàng Long đứng ở giữa không trung, không thèm để ý đến tiếng kinh hô của hai con ma thú.
- Đương nhiên, nếu các ngươi nhát gan nói không dám chơi thì ta cũng có thể hiểu mà.
- Nhưng mà sau khi các ngươi chết đi, có thể tưởng tượng thi thể sẽ trở thành đồ ăn cho các ma thú bát cấp, cửu cấp khác, bị phanh thây hoàn toàn, thậm chí trước khi các ngươi chết đã trở thành thức ăn của đám ma thú bát cấp, cửu cấp này.
- Hiện tại, đã có mấy con ma thú cửu cấp đang chạy gần về hướng bên này rồi.
Mỗi chữ mỗi câu nói của Hoàng Long như đánh mạnh vào điểm yếu của chúng, trên mặt hai con ma thú càng lúc càng xấu xí.
Chúng nó biết rõ lời nói của tiểu hài tử nhân loại chính là thật, hiện tại, chúng nó cũng cảm giác được có mấy con ma thú cửu cấp đang hướng tới gần chỗ này.
Huyết nhục cùng Ma hạch của chúng đối với những con ma thú cửu cấp này mà nói đúng là đồ bổ cực tốt.
Hoàng Long đứng ở giữa không trung thản nhiên nhìn hai con thú, tin tưởng nếu như chúng không phải ngu xuẩn tới cực điểm hoặc não tàn thì hẳn là biết lựa chọn như thế nào.
Đồng thời, trong lòng Hoàng Long cũng phiền muộn, trước đây con tiên thú nào lại không mong ước được làm tọa kỵ cho Nhị Tiên Sơn mình? Tùy tiện chọn một con trong chúng cũng mạnh hơn so với hai con đại gia hỏa này không biết bao nhiêu lần, không nghĩ tới bản thân muốn thu hai ma sủng cũng phải phí nước bọt đến vậy, điều này càng khiến cho Hoàng Long càng nôn nóng hơn đối với việc khôi phục thực lực.
Nếu như hiện tại bản thân cho dù chỉ có thực lực Độ Kiếp kỳ thì cũng chẳng cần phí nhiều nước bọt như vậy, nếu dám nói không phục, trực tiếp đánh chúng nó tới khi tâm phục khẩu phục mới thôi.
- Được, chỉ cần ngươi có thể cứu được ta, sau này ta sẽ làm ma sủng cho ngươi!
Con Địa Huyệt Long rốt cuộc cũng gật đầu.
Kim Tình Tử Viên thấy thế cũng gật đầu đáp ứng.
- Tốt, các ngươi phát thệ đi.
Hoàng Long nói .
Trong lòng hai con ma thú căn bản còn có một ít tính toán, thế nhưng hiện tại chỉ có thể phát thệ.
- Ta, Bì Nhĩ, lấy danh nghĩa Chiến thần xin thề, nếu như thằng bé nhân