Hiện tại Hoàng Hùng đảm nhiệm chức vụ Đoàn trưởng Quân đoàn Lôi Ưng, Quân đoàn mạnh nhất Vương quốc Lục Thông, đang đóng ở Vương thành thì nghe tin thủ hạ báo về có hơn hai vạn Thú Nhân Dong binh đoàn đang tiến tới với khí thế hừng hực, lập tức trong lòng cả kinh..
- Thú Nhân Dong Binh Đoàn cử quân đến đây?
Hoàng Hùng lẩm bẩm, bất quá với suy nghĩ an toàn y vẫn quyết định mang quân ra nghênh đón.
Mặc dù có nhi tử cùng các cao thủ Thánh Vực trấn giữ, cho nên Thú Nhân Dong Binh Đoàn chắc chắn không thể gây ra sự uy hiếp nào, nhưng ngày đấu giá đã cận kề, không thể có có một chút sai sót.
Triệu Dung cũng nghe nghe dược chuyện Thú Nhân Dong Binh Đoàn, hai người lập tức ra ngoài “đón khách”, mới ra khỏi cửa thì phát hiện nhi tử Hoàng Long cũng đang đi ra, Hoàng Hùng liền nói:
- Long nhi, ngươi tới rất đúng lúc, ta mới vừa được báo, Thú Nhân Dong Binh Đoàn cử hơn hai vạn người chạy tới đây, bộ dạng không có ý tốt."
Nếu Thú Nhân Dong Binh Đoàn đến vì buổi đấu giá thì cũng không nên cử hơn hai vạn người tới đây.
Cho nên, Hoàng Hùng suy đoán bọn chúng ko có ý tốt.
Hoàng Long nghe xong, im lặng, không nói gì, sau đó cười cười:
- Chắc không phải.
Thú Nhân Dong Binh Đoàn có ý đồ bất lương?
Hoàng Long vốn chỉ muốn đi ra ngoài dạo chơi một chút, thấy vậy, nên đành đi theo cha mẹ ra xem.
Ba người vừa tới cửa thành, đoàn quân của Thú Nhân Dong Binh Đoàn cũng vừa tới bên ngoài của Vương thành.
Hoàng Hùng và Triệu Dung thấy Thú Nhân Dong Binh Đoàn có uy phong lẫm lẫm, mùi huyết tinh trong đội ngũ nồng nặc, cũng âm thầm lấy làm kinh hãi, hơn hai vạn Thú Nhân, hơn nữa đều là thú nhân trong Ma Thú sơn mạch chiến đấu quanh năm suốt tháng, khi tụ hợp một chỗ liến phát ra khí thế khá hoành tráng.
Bất quá, Hoàng Hùng và Triệu Dung nhận ra một người quen đang đứng trong Thú Nhân Dong binh đoàn.
Không sai, không phải là tên Ma pháp sư Thánh Vực tàn phế được nhi tử mua về khi trước hay sao? Hình như là Bác Cách, đúng, tên là Bác Cách, tại sao y lại ở cùng một chỗ với Dong binh đoàn này?
Nhìn bộ dạng thì bên cạnh y chính là Đoàn trưởng của chi Dong binh đoàn này, chẳng lẽ hắn quen biết với Đoàn trưởng Thú Nhân Dong binh đoàn?
Bất quá, tên Đoàn trưởng này cũng rất quen mặt nha, giống như gặp ở đâu rồi? Hơn nữa chín tên Thú nhân phía sau y cũng rất quen?
Trong lòng Hoàng Hùng và Triệu Dung dấy lên nghi ngờ.
Hai người có thể nhớ được Bác Cách, nhưng Thú nhân Nạp Đặc thì nhất thời hai người không thể nhận ra.
Năm đó, Hoàng Long mua mười Thú nhân cùng Nạp Đặc, thì mười người chỉ sống trong Hoàng Phủ có mấy ngày, hơn nữa nhiều năm qua mười tên này đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, đặc biệt là Thú nhân Nạp Đặc, lúc đó là chiến sĩ cấp sáu đã trưởng thành tới cao thủ cấp chín, hơn nữa mỗi cái giơ tay nhấc chân bây giờ đều hiển lộ khí thế cấp trên, cho nên không ai dám đem bọn họ liên liên tưởng tới đám thú nhân lúc trước.
Ngay lúc Hoàng Hùng và Triệu Dung đang muốn mở miệng hỏi chuyện Đoàn trưởng của Thú Nhân Dong binh đoàn, đột nhiên, hai người thấy tên này rời khòi chiến sủng, sau đó hơn hai vạn tên thú nhân phía sau cũng lập tức rời chiến sủng, động tác như một, nhanh chóng, dứt khoát.
- Ra mắt chủ nhân!
Đột nhiên, dưới sự dẫn đầu cùa tên Đoàn trưởng, hơn hai vạn Thú nhân lập túc quỳ xuống, cất tiếng hô vang, âm thanh rung trời, thần thái cung kính dị thường.
Cái gì? Ra mắt chủ nhân? Nhất thời Hoàng Hùng và Triệu Dung không kịp phản ứng, ngẩn ngơ, sau đó quay đầu ngẩn ngơ nhìn nhi tử, phương hướng hơn hai vạn Thú nhân nhất tề lễ bái chính là nhi tử của bọn họ.
Hơn hai vạn người của Thú nhân Dong binh đoàn, bao gồm cả Đoàn trưởng của bọn chúng, không ngờ lại bái nhi tử của mình là chủ nhân!
Chủ nhân, từ này trên Hằng Nguyên đại lục chỉ dùng cho việc xưng hô giữa nô lệ và chủ nô!
Hoàng Hùng và Triệu Dung vẫn còn ngẩn người.
- Chủ nhân, chúng thuộc hạ đến trễ, kính xin chủ nhân thứ tội!
Thú Nhân Nạp Đặc cùng Bác Cách cung kính..
Hoàng Long gật đầu, sau đó cho mọi người đứng dậy, hắn xoay người, thấy cha mẹ đang ngẩn ngơ đứng đó, liền cười trừ, nói:
- Cha, mẹ, chắc mọi người vẫn nhớ mười tên Thú nhân và Bác Cách được con mua về chứ?
Hoàng Hùng và Triệu Dung nghe thế