Lúc lâu sau, thấy mọi người vẫn đang trong tình trạng ngẩn người, Bác Cách ho nhẹ một tiếng, sau đó mở miệng nói:
- Xin chư vị ngồi yên tại chỗ. Tiếp theo, chiếc không gian giới chỉ này xin được đưa lên đấu giá.
Những người ngây ra vừa nghe, bình tĩnh lại, đồng loạt ngồi xuống. Tuy vậy, hai mắt vẫn chăm chú nhìn chiếc không gian giới chỉ kia, dường như sợ rằng chỉ cần lơ là, không để ý một chút là sẽ bị biến mất.
Mà tại quảng trường bên ngoài phòng đấu giá, đám người đông nghịt kích động giờ khắc này cũng như ngừng lại.
Hiện trường đấu giá cả trong lẫn ngoài lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh, một mảnh lá rụng cũng có thể nghe thấy[
Bác Cách từ từ nhìn xung quanh một lượt, thấy Hồng Y Đại Giáo Chủ ngồi bên cạnh Nạp Đa, hơi ngừng lại một chút. Người có có lẽ không phát hiện, nhưng Nạp Đa lại thấy được ẩn sâu trong hai mắt đối phương là sự giễu cợt tận cùng, trên mặt không khỏi hiện lên chút tức giận, nhưng hắn cũng chỉ có thể nhịn.
- Chắc hẳn tất cả mọi người đều thấy rằng, chiếc không gian chỉ giới này đặc biệt.
Bác Cách nói đến hai chữ “đặc biệt”, giọng lớn hơn.
Phía dưới, mọi người không khỏi gật gù đồng ý.
- Chiếc không gian giới chỉ này, tuyệt đối là chiếc đầu tiên trong lịch sử Đại lục Hằng Nguyên!
Bác Cách nhấn mạnh lần nữa.
Bên dưới lại thêm một lần gật đầu khẳng định từ mọi người.
Không có ai phủ nhận điều này, cũng không ai dám phủ nhận.
- Nếu đã biết chiếc không gian giới chỉ này vô cùng quý báu…
Nói tới đây, Bác Cách ngừng lại, sau đó nhìn mọi người, chậm rãi nói:
- Hiện tại bắt đầu đấu giá không gian giới chỉ. Giá khởi điểm, một trăm vạn kim tệ!
Một trăm vạn kim tệ!
Một cái giá trên trời!
Trong lịch sử đấu giá của Đại lục Hằng Nguyên, vật có giá khởi điểm cao hơn cái giá này, tuyệt đối không hơn mười!
Mọi người hít mạnh một hơi, nhưng đám người Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ Công chúa Ma tộc An Lôi lại lộ ra vẻ mặt hài lòng. Trong mắt những người này, cũng chỉ có cái giá khởi điểm này mới không làm người ta thất vọng về một chiếc không gian giới chỉ như vậy.
Một chiếc không gian giới chỉ như vậy, cũng chỉ có những người tài giỏi như bọn họ mới có đủ tư cách cạnh tranh.
Và vậy cũng mới thể hiện rõ địa vị cùng thân phận của bọn họ.
Tâm tư mọi người có mặt ở đây không giống nhau.
Cuộc đầu giá bắt đầu, Bác Cách đập thiết chùy đấu giá xuống. Có lẽ do vô cùng khiếp sợ, vô cùng kích động, vô cùng thấp thỏm, một lúc sau, một gia chủ đại gia tộc thuộc Đế quốc Đại Thảo Nguyên bắt đầu khai giá, hét giá xong, cả người thở phào nhẹ nhõm, ngồi tại chỗ, cẩn thận quét ánh mắt về bốn phía.
Đã có người mở đầucho nên màn đấu giá trở nên náo nhiệt hơn.
Sau người gia chủ này không bao lâu, Hoàng thất Đế quốc Bạo Tuyết – Hoàng tước Lâm Toàn, tiếp tục lên giá, 110 vạn!
Lần này, đại biểu của Hoàng thất Đế quốc Bạo Tuyết chính là Hoàng tước Lâm Toàn. Hoàng tước Lâm Toàn này là người từng theo đuổi Triệu Dung, lần này tới đây tâm tư cực kì phức tạp.
Hoàng Long, tuyệt thế cường giả Thánh Vực mười lăm tuổi. Chín năm trước, y từng đến chúc mừng đại thọ tám mươi tuổi của lão gia tử Triệu Dương, cũng đã gặp mặt Hoàng Long. Nhưng thật không ngờ rằng, chín năm sau, đứa trẻ trong mắt y lại trở thành như thế này!
Không chỉ nổi tiếng ở Đại lục Hằng Nguyên, thậm chí đã gần như trở thành nhân vật truyền kỳ của Đại lục Hằng Nguyên hiện nay, là người được thanh niên trên toàn Đại lục tán dương, sùng bái mù quáng như “Thần”.
Thanh niên, ai lại không có nhiệt huyết? Nhưng có ai có thể làm ra một hành động hoành tráng, mang một nhóm ma sủng Thánh Vực đánh giết đến Hoàng cung Đế quốc Long Ngữ?
Y không khỏi nhớ tới đứa con Lâm Quang vừa mới đạt tới chiến sĩ cấp sáu, trong lòng than một tiếng. Thậm chí, mấy ngày qua y còn nghĩ rằng, năm đó buông tay từ bỏ Triệu Dung là chuyện khiến y hối hận nhất cuộc đời này. Nếu không như vậy, Hoàng Long sẽ không gọi là Hoàng Long, mà là Lâm Long.
Y nhìn Hoàng Long đang ngồi ở trung tâm hội trường đấu giá, trong lòng có chút tư vị là lạ.
Lâm Toàn nghĩ lung tung một lúc, giá tiền cạnh tranh đã lên tới 150 vạn kim tệ.
Chẳng qua, Hồng Y Đại Chủ Giáo Khoa Nhĩ, Công chúa Ma tộc An Lôi, Thánh nữ Ám Sâm Thần điện Ôn Lỵ Ti, Thánh vương Hải tộc Tề Thiên vẫn còn im lặng chưa bất đầu, dường như không có ý mở miệng tham gia đấu giá.
Không biết đã qua bao nhiêu lần trả giá, 150 vạn đã lên thành 300 vạn.
Nếu như giá không lên tới ba trăm vạn, đấu giá đã không kịch liệt như vậy. Một vài gia tộc rút khỏi cuộc đấu giá. Ngay từ đầu bọn họ cũng hiểu rằng mình chỉ tham gia