Triệu Oánh nhìn đối phương cứ như vậy ly khai, có chút bất ngờ, cuối cùng, chỉ có thể chỉ vào bóng dáng đối phương quát: "Lâm Quang đản, ngươi cũng đừng để bổn tiểu thư lần sau nhìn thấy ngươi, bằng không gặp một lần đánh một lần!" Nói xong, nàng cũng không quản đối phương có nhìn thấy hay không, hung tợn giơ lên quyền đầu trắng nõn.
Trên đường về, Hoàng Long từ miệng Triệu Oánh còn đang phẫn hận mắng chửi không dứt biết được thân phận tiểu thí hài.
Thì ra hắn là Lâm Quang – cháu trai của Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế Lâm Nhĩ, đồng thời là tiểu nhi tử của Bạo Tuyết Đế Quốc Hoàng Tước duy nhất, Lâm Toàn.
Khó trách hắn dám ngang nhiên đối với tiểu ma nữ Triệu Oánh chặn đường cướp giật .
Mới trở lại Triệu phủ tiểu viện không lâu, Hoàng Long liền bị tỳ nữ Hoàng Mai của mẫu thân Triệu Dong đưa vào đại sảnh, nói là nhị cữu gia đã trở lại.
Nhị cữu Triệu Thiên mặc dù là Đoàn Trưởng của một trong Thập Đại Dong Binh Đoàn trên Hằng Nguyên Đại Lục, hàng năm bên ngoài, nhưng lần này phụ thân Triệu Dương tám mươi đại thọ, hắn bất luận thế nào cũng phải gấp rút quay về chúc thọ lão nhân gia, cho nên ở trước đại thọ tám mươi của Triệu Dương một ngày, hắn đã trở về Triệu gia.
Đi vào đại sảnh, Hoàng Long nhìn thấy nhị cữu Triệu Thiên.
Nhị cữu Triệu Thiên cũng kế thừa diện mạo của ngoại công Triệu Dương, mặt chữ quốc, ánh mắt sắc bén, khí thế bức người, hơn nữa quai hàm còn để râu quai nón.
Nhìn thấy cháu trai Hoàng Long, Triệu Thiên nguyên bản vốn lạnh lùng giờ này cũng hé ra tươi cười đầy mặt.
"Tam muội, Long nhi năm nay sáu tuổi đi?" Triệu Thiên đối Triệu Dong hỏi.
"Đúng vậy, Nhị ca." Triệu Dong gật đầu nói.
"Sáu năm , hai mươi hai năm , nháy mắt liền trôi qua." Triệu Thiên vẻ mặt thổn thức, tiếp theo thở dài: "Năm đó ngươi gả cho hắn, ta cùng phụ thân đều không đồng ý, lại càng không thể tưởng tượng được Tứ muội nàng…" Nói đến đây, Triệu Thiên ngừng lại.
Hoàng gia tuy cũng là một trong tứ đại gia tộc của Lục Thông Vương Quốc, nhưng so với Triệu gia lại kém khá xa, môn không đăng hộ không đối, năm đó Triệu Dong gả tới Hoàng gia, Triệu Dương cùng Triệu Thiên đều không đồng ý .
"Nhị đệ, Tam muội khó có thể trở về một chuyến, ngươi cũng đừng nhắc tới chuyện xưa nữa, hơn nữa ta xem Hoàng Hùng không sai, ít nhất so với Lâm Toàn kia tốt hơn nhiều." Lúc này, Triệu Thủ ở một bên ngắt lời nói.
Lâm Toàn? Bạo Tuyết Đế Quốc Hoàng Tước Lâm Toàn? Ở bên cạnh nghe trộm, Hoàng Long gật gù hiểu ra, Lâm Toàn Hoàng Tước này tựa hồ cùng cha mẹ mình có chút quan hệ không minh bạch?
"Nhị ca, Tứ muội nàng hiện tại sống tốt không? Nhiều năm như vậy , nàng có còn ghen ghét với ta?" Triệu Dong trên mặt có chút bi thương.
"Tứ muội tuy gả cho Lâm Nhĩ, được phong làm hoàng phi, quyền thế phú quý không thiếu, nhưng thân ở hoàng cung thâm viện, suốt ngày lục đục đấu đá với nhau, cuộc sống cũng không quá vui vẻ." Triệu Thiên thở dài.
Triệu Dong nghe xong, vẻ mặt trầm xuống, nàng từ ngày gả nhập Hoàng gia, nhiều năm đều rất hiếm khi trở về, cũng bởi vì sợ nhìn thấy Tứ muội Triệu Diệu, năm đó nếu không phải nhân chính mình, có lẽ sự tình sẽ không đổi thành như vậy.
"Tứ muội nàng năm đó cũng là tức giận mới gả cho Lâm Nhĩ, không phải lỗi của ngươi, Tam muội, ngươi cũng đừng nên tự trách mình làm gì." Triệu Thủ mở miệng nói.
Hoàng Long sửng sốt, như thế nào ngay cả tiểu di Triệu Diệu cùng Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế Lâm Nhĩ đều dính vào?
Chẳng lẽ là ngũ giác quan hệ? Có chút hỗn loạn a.
Có thể là do mẫu thân Triệu Dong ba người gặp Hoàng Long còn nhỏ, nghe không hiểu mấy thứ này, nên không hề kiêng dè tùy ý nói ra.
Dần dần, Hoàng Long đã rõ sự tình từ đầu đến cuối.
Năm đó, phụ thân, mẫu thân, tiểu di còn có Lâm Nhĩ cùng Lâm Toàn hai huynh đệ cùng học tại Thần Phong học viện, là một trong hai đại học viện ở Hằng Nguyên Đại Lục, sau lại năm người kết bạn với nhau, tiểu di Triệu Diệu thích phụ thân Hoàng Hùng, nhưng không nghĩ tới phụ thân Hoàng Hùng cùng mẫu thân Triệu Dong lại tình đầu ý hợp.
Về phần Lâm Nhĩ cùng Lâm Toàn hai huynh đệ thì thích mẫu thân Triệu Dong cùng tiểu di Triệu Diệu hai tỷ muội.
Sau đó phụ thân Hoàng Hùng cùng mẫu thân Triệu Dong thành thân, tiểu di Triệu Diệu trong cơn tức giận gả cho kẻ luôn theo đuổi nàng, Lâm Nhĩ, lúc ấy Lâm Nhĩ còn chưa thành Bạo Tuyết Đế Quốc đại đế.
Mà thích