Trong lòng Công chúa Ma tộc An Lôi vô cùng phức tạp.
Cả đám người bị một đứa trẻ nhân loại làm cho khiếp sợ. Vốn lần này mình mang đến lực lượng đủ để so với thế lực của một Đại gia tộc trên Đại lục Hằng Nguyên.
Chỗ lực lượng này đủ để tiêu diệt hết người của một tiểu công quốc, vậy mà không thu thập được một đứa trẻ?
Nếu trở về, có thể tưởng tượng , những tên thường ngày đố kị với mình nhất định sẽ coi đây là trò cười, sẽ tới giễu cợt mình. Danh xưng “La Sát Công chúa” của mình cùng địa vị uy nghiêm trong Ma tộc cũng sẽ bị hạ thấp xuống.
Công chúa An Lôi trong lòng càng thêm kinh sợ.
“Giết cho ta! Giết chết đứa trẻ nhân loại kia!”
"Nếu như hắn không chết, các ngươi chết!"
Công chúa Ma tộc An Lôi vừa lùi, vừa hướng về phía đám Ma nhân vây giết Hoàng Long từ nãy giờ, giận rữ hét lên.
Những Ma nhân kia nghe được tiếng hét kèm nỗi kinh sợ của Công chúa An Lôi, sợ đến run người, hai mắt đỏ lên, vội vàng nhằm hướng Hoàng Long liều mạng công kích. Chỉ công không thủ. Tất cả chỉ có một ý niệm trong đầu, đó là giết chết đứa trẻ nhân loại này.
Xưa nay, thủ đoạn của Công chúa Ma tộc An Lôi, bọn chúng đều biết đến.
Nói được, làm được.
Cường giả Tu La ở Ma tộc có địa vị rất cao. Nhưng đối với vị Công chúa An Lôi, vốn được Hoàng thất Ma tộc và Ma Vương Uy Phất vô cùng coi trọng mà nói, thì không có chút đáng kể nào. Nói giết là giết.
Trong khoảng thời gian ngắn, áp lực lên Hoàng Long tăng mạnh.
Bác Cách thấy vậy, trong lòng giận dữ . Vốn hắn còn kiêng kỵ thân phận Công chúa của đối phương, nên xuất thủ vẫn còn lưu tình. Hiện tại, trên mặt tràn đầy sát khí, không còn cố kỵ nữa, toàn lực xuất thủ.
Công chúa An Lôi bị Bác Cách toàn lực công kích đã lộ vẻ chật vật.
Mặc dù áp lực tăng mạnh, nhưng Hoàng Long không chút bối rối. Dẫn đám Ma nhân nhích dần về hướng hai thú cùng hai Đại Tu La đang kịch chiến
Nhích tới gần hai thú cùng hai Đại Tu La đang kích chiến, Hoàng Long có Thanh Liên Kỳ cùng Bát Quái Tử Thọ tiên y che chở, hơn nữa còn có Ngũ Hành độn thuật nên không bị ảnh hưởng bởi dư kình của lực lượng Thánh Vực. Nhưng những Ma nhân kia thì lại không như vậy.
Đồng thời, cũng nhắm chuẩn thời cơ, Hoàng Long đem tất cả bùa chú trong người nhắm hướng hai Đại Tu La ném tới.
Mặc dù những thứ bùa này không thể tạo ra thương tổn gì cho hai Đại Tu La, nhưng cũng có thể trói buộc hai Đại Tu La một lúc, bị hai thú dần làm cho luống cuống tay chân.
Hai Đại Tu La liên tục kinh sợ, nhìn trong tay Hoàng Long không ngừng ném ra một đám giấy vàng có hình vẽ kì quái, không cách nào giải thích được thứ mà đứa trẻ nhân loại ném tới rốt cuộc là thứ gì.
Không phải là quyển trục ma pháp, nhưng là vì sao uy lực còn lớn hơn quyển trục ma pháp?
Đương nhiên, bọn hắn cùng với đám Ma nhân đều giống nhau, nhìn Thanh Liên Kỳ, Ngũ Ngục Thần Đỉnh, Tụ Lôi Bình, Bát Quái Tử Thọ tiên y bên cạnh Hoàng Long, tất cả đều nằm ngoài nhận thức của chúng.
Những thứ này, là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
Dưới con mắt kinh sợ của chúng Ma nhân, đứa trẻ nhân loại này tiện tay cầm lấy mấy viên Ngọc Thạch, ném ra xung quanh.
Dưới tình huống đó, chúng Ma nhân lại càng tức giận. Dưới sự vây giết của chúng Ma nhân, đứa trẻ này vẫn còn tâm tư chơi đùa, hoàn toàn không để họ vào mắt.
Quăng tảng đá? Bọn họ thường gặp những đứa trẻ Ma tộc chơi trò này.
Mà Hoàng Long sau khi bày xong Cửu Khúc Thập Tuyệt Thiên Hà trận, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. May mà những Ma nhân này không hề biết là hắn đang bày trận, nếu không, nhất định bọn chúng sẽ chặn lại, lúc đó Cửu Khúc Thập Tuyệt Thiên Hà trận thật không có cách nào bố trí được.
Lập xong Cửu Khúc Thập Tuyệt Thiên Hà trận, Hoàng Long hướng đến chúng Ma nhân, dẫn toàn bộ vào trong trận. Sau đó quát lên: “Bì Nhĩ, Ân Đệ, lui mau!” Nói xong, toàn thân vận lực thi triển thân pháp, trong nháy mắt đã thoát khỏi phạm vi của trận pháp.
Hai thú mặc dù nghi hoặc nhưng là Hoàng Long ra lệnh nên cũng tuyệt đối thi hành. Sau khi nhằm hai Đại Tu La tung một kích toàn lực liền thối lui đến bên cạnh Hoàng Long.