Ngày hôm sau, khi Hoàng Long đến đại sảnh thì đã thấy Hoàng Hùng và Triệu Dung đều có mặt.
Hoàng Hùng và Triệu Dung thấy con trai đến thì chảm thấy kì quái bèn hỏi:
- Long nhi, hôm nay con đến đây để…?!?
Đã nhiều năm qua, Hoàng Long cũng chưa từng tự vào đại sảnh một lần. Trừ phi hai người có việc mới phái người đưa hắn đến đây.
Hoàng Long cười nhạt:
- Hôm qua con đã nói có vài thứ linh tinh muốn gia tộc đấu giá. Hiện giờ con đã mang chúng đến đây.
Nói xong, hắn xòe bàn tay trống không ra. Hoàng Hùng và Triệu Dung chợt kinh ngạc khi nhìn thấy một thanh trọng kiếm đã nằm gọn trong tay hắn.
Không gian trữ vật giới chỉ!
Hai người không khỏi đưa mắt về chiếc nhẫn Hoàng Long đeo trên tay.
Hoàng Hùng mặc dù là người đứng đầu Hoàng gia nhưng Không gian trữ vật giới chỉ, loại xa xỉ phẩm này một chiếc ông cũng không có. Có điều sau khi nghĩ đến thân phận hiện thời của con trai, hai người cũng đều bình tâm lại.
- Long nhi, đây là?
Sau khi ngẩn người một lúc, hai người tiện đà quay lại nhìn thanh trọng kiếm trong tay Hoàng Long, hỏi bằng giọng ngờ vực.
Đây chính là “thứ linh tinh” mà con trai muốn gia tộc mang ra đấu giá? Một thanh trọng kiếm bình thường? Cả hai đều không nhận thấy nó có giá trị gì đáng để đấu giá cả.
Hoàng Long mở miệng nói:
- Đây là một thanh ma pháp kiếm!
Ma pháp kiếm? Hai người nghi hoặc.
Sao lại quen mắt thế? Có điều, đã qua chín năm từ ngày thanh ma pháp kiếm ấy được đấu giá, cho nên hai người trong một lúc cũng không thể nhớ ra ma pháp kiếm trong tay Hoàng Long chính là thanh kiếm năm đó đã khiến đại lục Hằng Nguyên rung chuyển.
Hai người chỉ thấy được, chỉ cho rằng nó là một kiện vũ khí ma pháp được rèn đúc bởi tài liệu bình thường mà thôi.
Hoàng Long thấy vậy cũng chỉ cười cười rồi ném thanh trọng kiếm trong tay tới. Hoàng Hùng tiếp lấy, ngờ vực chẳng biết thanh ma pháp kiếm này có chỗ nào đặc thù khó nhận ra không đây?
Có điều sau khi tiếp lấy, Hoàng Hùng đột nhiên giật nảy người dường như nhìn thấy một chuyện không thể tin nổi. Ông trợn cả hai mắt hết cỡ, nhìn chằm chằm vào thanh ma pháp kiếm.
Triệu Dung bên cạnh thấy vậy cũng thầm nghi ngờ: “Chẳng lẽ trên thanh ma pháp kiếm này có ẩn chứa trân bảo gì hiếm gặp, sao bạn đời của mình lại có vẻ mặt dạng này?” Nhưng ngay sau đó, Triệu Dung cũng bước tới nhìn trên nhìn dưới thử xem. “Không có gì khác biệt mà! Chẳng phải một thanh ma pháp kiếm bình thường hay sao?” Nhưng rồi bà cũng chợt há hốc mồm.
---o0o---
Hoàng Long nhìn vẻ mặt hai người rồi cười nhạt:
- Thanh kiếm này cũng tương tự như ma pháp kiếm năm xưa Kiều Trì gia độc đem ra đấu giá. Tài liệu rèn đúc cũng chỉ là quặng sắt bình thường, tất nhiên là uy lực so với thanh kiếm ấy còn hơn xa!
Hoàng Hùng và Triệu Dung một lần nữa há to mồm thành chữ “O” rồi trợn mắt nhìn con trai mình.
Ma pháp kiếm!
Cái thanh kiếm này vậy mà lại giống thanh ma pháp kiếm mà năm đó gia tộc Kiều Trì mang ra đấu giá!
Mặc dù hai người vừa mới phát hiện ra điểm giống và khác nhau giữa thanh trọng kiếm và ma pháp kiếm nhưng không liên tưởng được xuất xứ của nó và ma pháp kiếm từng gây rung chuyển đại lục Hằng Nguyên. Không phải họ không muốn nhưng chính là không dám phỏng đoán!
Nhưng giờ đây, tuy đang chịu sức nặng của thanh trọng kiếm mà cổ tay phải trầm xuống, nhưng Hoàng Hùng giống như đang nâng niu một trân bảo tuyệt thế, hơi thở dập dồn.
Có điều không giống như Hoàng Hùng, Triệu Dung tinh tế hơn rất nhiều nên hiển nhiên đã nghĩ ra được điều gì đó. Vẻ mặt bà hồ hởi, kinh hãi lẫn nghi ngờ nhìn con trai rồi hỏi:
- Long nhi, thanh ma pháp kiếm này con… con từ đâu có được? Chẳng lẽ?
Nói dứt lời, trong lòng Triệu Dung bỗng đánh thót, nhìn Hoàng Long bẳng thần sắc không thể tin nổi.
Lúc này Hoàng Hùng cũng bỗng nhiên ngẩng đầu, bừng tỉnh mà nhìn con trai mình.
- Không sai! Thanh ma pháp kiếm này do con luyện chế, năm xưa cũng vậy!
Hoàng Long vẫn giữ vẻ bình thản, nói một cách ung dung.
Trong khoảnh khắc, Hoàng Hùng và Triệu Dung chỉ còn cảm thấy trời đất quay cuồng, hoa mắt váng đầu.
Tim của hai người đập thình thịch.
Tin tức này còn khiến hai người kinh ngạc hơn chuyện Hoàng Long trở thành tuyệt thế cường