Truyện được edit bởi: Phong cute :3
___________________
Hay cho một Bách Lý Yên, hôm nay lại để cho ta mất mặt như vậy! Thù này ta nhớ kỹ! Ngươi tốt nhất đừng để cho ta bắt được cái đuôi của ngươi nếu không bản tiểu thư sẽ để cho ngươi chết rất khó coi!
Có lẽ ánh mắt của Hoàng Liên Sở quá mức mãnh liệt, Bách Lý Yên quay đầu nhìn thoáng qua Hoàng Liên Sở, thấy nàng ta hung tợn nhìn mình, nhưng mà không thể làm gì, thế là bày ra vẻ mặt khiêu khích !
Hoàng Liên Sở kém chút nữa là cắn nát hàm răng luôn!
Mà khoé miệng Hoàng Bắc Hạ bất động thanh sắc kéo lên một đường cong, vừa nãy khi thị nữ của Bách Lý Yên rời đi nàng đại khái đã đoán ra được nàng ta muốn làm gì, mà thời điểm dây đàn của Hoàng Liên Sở bị đứt, nàng đã nhìn thấy thị nữ kia xuất thủ, bởi vì đồ vật quá nhỏ, mà phần lớn người ở đây đều đang nghiêm túc nghe đàn, cho nên tự nhiên cũng không ai phát hiện thị nữ kia ra tay.
Vừa nãy nàng nói lời kia chính là cố ý muốn Hoàng Liên Sở nghe bởi vì nàng không ngại cho Hoàng Liên Sở tìm ra người đã hại nàng ta.
Nghĩ đây, tâm tình của Hoàng Bắc Hạ đột nhiên tốt hơn một chút, tay lại cầm lấy một khối bánh ngọt bỏ vào miệng.
Ngao Minh Dạ sau khi nhìn Hoàng Liên Sở thì đã biết Hoàng Liên Sở nhất định không phải là nữ nhân che mặt kia! Nữ nhân kia trên người có một loại khí chất không giống khí chất bình thường, vô luận là ở đâu cũng tựa hồ cũng làm người khác phải chú ý.
Thế là lại đem ánh mắt đặt trên thân Hoàng Bắc Hạ đang ăn bánh ngọt, khẽ chau mày, nữ nhân này ăn nhiều như thế sao? Từ khi hắn đến tới giờ vẫn ăn không ngừng.
Sau khi Hoàng Liên Sở trở về chỗ, có không ít cô nương lên biểu diễn tiết mục, chỉ là so với Bách Lý Yên và Hoàng Liên Sở không thú vị bằng thôi.
Còn có ai muốn lên biểu diễn nữa không?Hoàng Thượng mở miệng hỏi, trước mắt thời gian cũng không còn nhiều lắm, một lúc nữa có thể để cho người hầu dọn thức ăn lên.
Phía dưới lập tức lặng ngắt như tờ, bởi vì những gì cần nên diễn thì đã diễn hết rồi.
Hoàng Bắc Hạ cúi