“Có người đến hả, đâu có đâu, trong phòng này chỉ có một mình ta thôi mà, à đúng rồi, còn có nàng nữa, nàng đã đến rồi.” Sau lưng truyền đến giọng nói của Tiêu Kì Lăng, nghe như ngơ ngác không hề khác gì so với trước kia.
Tô Diễm quay đầu nhìn hắn, trong đôi mắt đều là hoài nghi.
“Có phải là ngươi từng đi ra ngoài không?”
Nhưng mà đi ra ngoài...!Tiêu Kì Lăng cũng không cần phải nhảy cửa sổ.
Huống hồ gì trên cửa sổ không có dấu chân, ngay cả lớp bụi này cùng lắm cũng chỉ bị tay áo hoặc là vạt áo vô tình quét nhẹ qua mà thôi, nếu như thật sự có người đến đây, vậy thì võ công của người này tất nhiên cao hơn mình, Tiêu Kì Lăng làm gì có bản lĩnh đó.
Tiêu Kì Lăng lắc đầu nói.
“Ta không có ra ngoài.”
Tô Diễm nghĩ có lẽ là mình suy nghĩ nhiều rồi, lớp bụi chỗ này mất thì cứ mất đi, nói không chừng là cơn gió lớn thổi qua cũng có khi là do quá căng thẳng.
Nghĩ đến đây, Tô Diễm liền gật đầu nói.
“Cả ngày hôm nay ngươi chưa ăn gì, chắc chắn là lúc nãy bị đói tỉnh rồi.
Đến đây, là gà giòn thơm ngon ta mang đến cho ngươi, vốn cho rằng để ngươi ngủ rồi ngày mai mới cho ngươi ăn, nếu như tỉnh rỗi thì tranh thủ ăn đi.”
Lúc nói chuyện, Tô Diễm lấy gà giòn thơm ngon ra.
Vừa thấy có đồ ăn ngon, Tiêu Kì Lăng cũng không quan tâm tới những chuyện khác, liền bắt đầu tiến lên xé đùi gà gặm cắn, mơ mơ hồ hồ nói: “Ngon nhắm...!ngon nhắm."
“Ngươi thích là tốt rồi, à đúng rồi, ngày mai ta phải đến cửa thành nam một chuyến, đến lúc đó ngươi ở trong phủ chờ ta, ta sẽ mang đồ ăn ngon về cho ngươi, có biết chưa?”
Có lẽ là do có đồ ăn nên vui vẻ, lần này Tiêu Kì Lăng không đòi đi cùng với Tô Diễm, gật đầu như gà mổ thóc với cô.
“Được được được, ta muốn ăn kẹo hồ lô.”
Nhìn nam tử giống như một đứa nhỏ ba tuổi trước mắt mình, Tô Diễm nở nụ cười, cứ như thế mà chờ hắn ăn xong rồi mới lên trên giường đi ngủ.
Mặc dù bọn họ là phu thê, nhưng mà đến cùng vẫn là không có tình cảm, Tô Diễm không chấp nhận việc ngủ chung, cho nên liền chia giường ngủ.
Đối với chuyện này, người trong phủ đều mở một mắt nhắm mắt cho qua, chưa từng có ai nói tới.
Đợi sau khi Tiêu Kì Lăng ngủ rồi, Tô Diễm còn cố ý nhìn cửa sổ một lúc.
Thật sự là do cô suy nghĩ nhiều rồi hả?
Không nói tới chuyện cửa sổ, lúc nãy Tiêu Kì Lăng đột nhiên xuất hiện hoàn toàn dọa cô giật hết cả mình.
Cô nhớ rõ trong góc bình phong không có người, vậy thì Tiêu Kì Lăng nhảy ra từ nơi nào vậy chứ?
Suy nghĩ cả nửa ngày, Tô Diễm cũng