Đúng như Tô Diễm dự đoán, không đến một ngày, Lục thị gửi thư tới.
Nàng ta cho người đặt mảnh giấy dưới bàn thuyền nhỏ gặp mặt, Tô Diễm vừa tới liền nhìn thấy, cô mở mảnh giấy ra xem.
Nội dung bên trong lại khiến cô có chút kinh ngạc.
Nhìn thấy hàng chữ đó, Tô Diễm híp mắt, tiếp đó thu lại mảnh giấy, cười nói.
“Từ phu nhân này thật thú vị.
”
Cô lại không hoài nghi lời mời chủ động lần này của Lục thị sẽ bất lợi với mình, ngược lại còn có chút hưng phấn.
Dù sao đây cũng là nhà mẹ đẻ của Từ hoàng hậu, cô đi chuyến này, không phải dò thám được sào ổ của kẻ địch sao.
Hơn nữa còn là người ta chủ động mời, đây là điều cô cầu còn không được, cũng không uổng cô lần này quay vòng quanh Lục thị lâu như vậy, cũng xem như có thu hoạch.
Vì vậy, Tô Diễm không nói hai lời, quay về phủ thất hoàng tử, đổi quần áo khác, hơn nữa dán mặt nạ da người vừa làm xong lên mặt.
Nhìn vào gương, Tô Diễm vô cùng hài lòng với dung mạo nam tử bình thường trong đó.
Lúc này, Tô Diễm vừa muốn ra khỏi cửa, lại nghe bên ngoài truyền tới giọng nói.
Là Hoắc Hương.
“Hoàng tử phi, thất hoàng tử còn đang ngủ, cũng đã quá ngọ lâu rồi, có cần gọi ngài ấy tỉnh?”
“Không cần, thất hoàng tử muốn ngủ thì ngủ đi.
”
Nói ra cũng kỳ quái, dạo này Tiêu Kì Lăng thường xuyên buồn ngủ, vừa về phòng liền ngã đầu ra ngủ, nhưng trong lòng Tô Tuyệt hiện tại chỉ nghĩ chuyện bên phía phủ thừa tướng, cũng không rảnh quản chàng ta, chỉ cần Tiêu Kì Lăng không làm loạn quấn lấy mình, cô liền có thể an tâm làm chuyện của mình.
Rời đi phủ thất hoàng tử, dựa theo thời gian địa điểm hẹn với Lục thị, Tô Diễm đến cửa sau phủ thừa tướng.
Cô nhấc tay khẽ gõ.
Cốc cốc cốc.
Như sớm đã có người canh chừng ở đó, rất nhanh liền có người đến mở cửa cho Tô Diễm.
“Xin hỏi là Lạc công tử khám bệnh sao?” Bên trong có người hé khe hở, nhỏ